JOHN CARTER VÀ CÔNG CHÚA HOẢ TINH - Trang 128

Trong bóng tối của những toà nhà và bên dưới ánh trăng những đàn lớn
ngựa và voi đang đi lại, bọn voi gầm gừ còn bọn ngựa thỉnh thoảng lại cất
tiếng hí vang. Lúc này chúng im lặng hơn nhờ sự vắng mặt của con người,
nhưng khi ngửi thấy tôi chúng bắt đầu bồn chồn và những tiếng kêu của
chúng huyên náo hơn. Vào chuồng ngựa một mình lúc ban đêm là một việc
làm liều lĩnh. Đầu tiên là vì tiếng ồn ào gia tăng có thể khiến các chiến binh
ở gần ngờ có chuyện gì bất trắc, và cũng vì một lý do nào đó, hoặc chẳng
có lý do gì cả, một con ngựa có thể lao đến tấn công tôi.

Không muốn đánh thức những tính xấu của chúng trong một đêm như thế,
tôi men theo bóng tối của những tòa nhà, sẵn sàng nhảy lên một cánh cửa
sổ hay cửa ra vào gần đó khi gặp nguy cơ. Cứ thế, tôi di chuyển lặng lẽ tới
cánh cổng lớn ở phía sau sân, và khi gần tới lối ra tôi khẽ gọi hai con ngựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.