Tal Hajus đứng lên, và tôi, nửa sợ hãi, nửa lường trước được các dự tính
của hắn, vội vã chạy tới cầu thang xoắn dẫn tới những tầng dưới. Không có
ai ở gần để ngăn trở tôi, và tôi tới tầng của căn phòng đó mà không bị ai
phát hiện. Tôi nấp sau bóng tối của cây cột mà Tars Tarkas vừa mới rời
khỏi. Khi tôi tới tầng này, Tal Hajus đang nói.
“Công chúa xứ Helium, ta có thể đòi một khoản chuộc từ người của ngươi
để giao trả lại ngươi nguyên vẹn, nhưng ta thích cả ngàn lần hơn thế được
ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đó nhăn nhó vì bị hành hạ đau đớn. Nó sẽ
được kéo dài, ta hứa với ngươi điều đó. Mười ngày vui thú quá ngắn ngủi
để bày tỏ tình yêu ta dành cho chủng tộc của ngươi. Những nỗi kinh khủng
vì cái chết của ngươi sẽ ám ảnh giấc ngủ của người da đỏ suốt nhiều niên
kỷ sắp tới. Chúng sẽ rùng mình trong bóng đêm khi nghe cha chúng kể lại
sự phục thù đáng sợ của những người da xanh, về quyền lực, sự hùng
mạnh, lòng căm ghét và sự độc ác của Tal Hajus. Nhưng trước khi bị hành
hạ, ngươi sẽ là của ta trong một giờ ngắn ngủi, và lời về điều đó cũng sẽ
truyền tới tai Tardos Mors, Jeddak xứ Helium, ông nội của ngươi, để hắn ra
lăn ra mặt đất vì buồn phiền đau đớn. Ngày mai cuộc hành hình sẽ bắt đầu.
Đêm nay ngươi là của Tal Hajus, đến đây nào!”
Hắn bước khỏi cái bục và thô bạo giơ tay vớ lấy nàng, nhưng ngay khi hắn
sắp chạm vào nàng thì tôi đã nhảy vào giữa hai người. Lưỡi kiếm ngắn của
tôi, bén ngót và lấp lánh, đang nằm trong bàn tay phải của tôi. Tôi có thể
cắm nó ngập sâu vào trái tim thối nát của hắn trước khi hắn nhận ra tôi ở
trước mặt hắn, nhưng khi tôi giơ tay lên để đâm, tôi nghĩ tới Tars Tarkas, và
dù với tất cả cơn giận dữ, tất cả lòng căm ghét của mình, tôi không thể
cướp khỏi tay ông khoảnh khắc ngọt ngào mà vì nó ông đã sống và hy vọng
suốt những năm dài mòn mỏi, và vì lẽ đó, tôi vung nắm tay phải lên cằm
hắn. Không một tiếng động, hắn gục xuống sàn nhà như một người đã chết.
Trong sự im lặng đầy chết chóc, tôi nắm lấy tay Dejah Thoris, và ra dấu
cho Sola chạy theo, chúng tôi êm ái ra khỏi căn phòng và xuống tầng bên
dưới. Vẫn chưa bị phát hiện, chúng tôi tới một cánh cửa sổ phía sau và với