JOHN CARTER VÀ CÔNG CHÚA HOẢ TINH - Trang 187

biết. Nếu tôi có thể tới mái của doanh trại và lấy được tàu bay, tôi có thể
đến chỗ ở của Sab Than trong năm phút. Nhưng làm sao tôi thoát ra khỏi
toà nhà này, đã bị canh giữ như anh nói?”

“Việc canh gác những chiếc tàu bay ở doanh trại có tốt không?” Tôi hỏi.

“Thông thường chỉ có một người trực trên mái vào ban đêm.”

“Hãy đi tới mái của tòa nhà này, Kantos Kan, và đợi tôi ở đó.”

Không dừng lại để giải thích kế hoạch của mình, tôi quay xuống con đường
và vội vã tới doanh trại. Tôi không dám vào tòa nhà lúc nào cũng đầy
những thành viên của phi đội, giờ đây đang lùng sục tôi như tất cả những
người Zodanga khác.

Tòa nhà này rất lớn, chọc thẳng lên trời với độ cao một ngàn bộ. Ít có tòa
nhà nào ở Zodanga cao hơn doanh trại này, dù có nhiều tòa nhà cao tới vài
trăm bộ. Các sân bay cho các tàu chiến lớn cao hơn năm trăm bộ, còn các
ga hàng hóa và hành khách của các phi đội thương mại cũng cao gần bằng
chừng ấy.

Trèo lên tòa nhà này mất khá nhiều thời gian và đầy nguy hiểm, nhưng vì
không còn cách nào khác, tôi tiến hành công việc. Nhờ lối kiến trúc của
Hỏa tinh cực kỳ công phu việc leo lên đơn giản hơn nhiều so với sự chờ đợi
của tôi, vì tôi tìm thấy những rìa trang trí và những vật che chắn tạo thành
những nấc thang suốt con đường lên tới nóc của tòa nhà. Ở đây, tôi gặp
chướng ngại vật thật sự đầu tiên. Các mái hiên gie ra cách xa bức tường mà
tôi đang bám vào gần hai mươi bộ, và dù đã leo vòng quanh cả tòa nhà, tôi
vẫn không tìm ra một khoảng trống nào để leo lên tiếp.

Tầng thượng có đèn, và đầy những lính tráng đang nghỉ ngơi thư giãn. Vì
vậy, tôi không thể lên mái nhà qua ngõ bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.