JOHN CARTER VÀ CÔNG CHÚA HOẢ TINH - Trang 204

tới phía sau tôi và khóa nhặt mọi cơ hội chiếm được một vị trí nơi tôi có thể
bảo vệ Dejah Thoris chống lại bất kỳ kiếm sĩ nào.

Những người Thark đang bận tay ở giữa sảnh đường, và tôi bắt đầu nhận ra
rằng không có phép màu nào có thể cứu được Dejah Thoris và tôi, rồi tôi
thấy Tars Tarkas xuyên qua đám người bé nhỏ đang bu quanh ông ta. Với
một đường kiếm xoay tròn, ông hạ gục hơn chục người, và cứ thế ông ta
mở một lối đi phía trước cho tới khi ông ta đứng trên cái bục bên cạnh tôi,
đương đầu với cái chết và sự hủy diệt ở bên phải và bên trái.

Sự dũng cảm của người Zodanga thật đáng sợ, không ai tìm cách bỏ trốn,
và trận đánh chỉ dừng lại với những người Thark còn sống sót trong sảnh
đường, ngoài tôi và Dejah Thoris.

Sab Than nằm chết bên cạnh cha hắn, và các tử thi của các hiệp sĩ và quý
tộc Zodanga nằm la liệt trên nền nhà đẫm máu.

Ý nghĩ đầu tiên của tôi khi trận chiến kết thúc là Kantos Kan. Giao Dejah
Thoris cho Tars Tarkas trông nom, tôi mang theo một chục chiến binh đi
vội tới những căn hầm bên dưới cung điện. Tất cả bọn cai ngục đã ra giúp
sức cho các chiến sĩ ở sảnh đường, vì thế, chúng tôi sục sạo tìm kiếm
những căn hầm ngục mà không gặp trở ngại gì.

Tôi lớn tiếng gọi tên Kantos Kan ở mỗi hành lang và phòng, và cuối cùng
được tưởng thưởng khi nghe thấy một lời đáp xa xăm. Đi theo tiếng nói,
chẳng bao lâu chúng tôi tìm thấy anh ta ở một góc tối.

Anh ta vui mừng tột độ khi gặp tôi, và đã biết ý nghĩa của trận đánh vì nó
mơ hồ vọng xuống căn ngục của anh ta. Anh ta bảo đội tuần tra trên không
đã bắt được anh ta trước khi anh ta tới tòa tháp cao của cung điện, vì thế
anh ta không gặp được Sab Than.

Chúng tôi phát hiện ra việc cố gắng chặt đứt khoá cửa nhà tù và các thứ
gông xiềng trên người anh ta là vô ích, thế nên, theo đề nghị của anh ta, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.