JOHN CARTER VÀ CÔNG CHÚA HOẢ TINH - Trang 211

Ở ngoài xa, hạm đội vận chuyển của chúng tôi với bầy ngựa của các chiến
binh da xanh đang nằm chờ trong suốt trận không chiến. Khó mà đưa
những con thú này xuống đất khi không có những bậc thang, nhưng không
còn cách nào khác. Thế là chúng tôi tới một nơi cách thành phố chừng
mười dặm và bắt đầu công việc. Cần phải đưa bọn thú xuống bằng dây, và
công việc này chiếm hết phần còn lại của ngày và nửa phần đêm hôm đó.
Kỵ binh của Zodanga tấn công chúng tôi hai lần, nhưng không có tổn thất
gì lớn và khi bóng đêm buông xuống họ rút lui.

Ngay sau khi con ngựa cuối cùng được đưa xuống đất, Tars Tarkas ra lệnh
tiến công, và chúng tôi ém quân vào khu trại Zodanga theo ba hướng: bắc,
nam và đông.

Chúng tôi chạm trán các đồn tiền tiêu cách khu trại chính khoảng một dặm,
và như đã sắp xếp, xem như đây là dấu hiệu của cuộc tấn công. Với những
tiếng reo hò man dại và tiếng hí chói tai của những con ngựa, chúng tôi
xông vào những chiến binh Zodanga.

Chúng tôi không làm họ bất ngờ, mà vấp phải một trận tuyến công sự
chuẩn bị công phu. Chúng tôi bị đẩy lui hết đợt này sang đợt khác cho tới
trưa, và tôi bắt đầu lo ngại cho kết quả của trận chiến.

Quân số của người Zodanga lên tới một triệu chiến binh, tập hợp từ cực này
tới cực kia, bất cứ nơi nào có các con kênh đào như dải băng của họ chảy
qua, trong khi đối chọi với họ là không tới mười vạn chiến binh da xanh.
Các lực lượng từ Helium chưa tới, mà chúng tôi cũng không có tin tức gì
của họ.

Vừa hay, tới trưa, chúng tôi nghe tiếng súng nổ dữ dội dọc theo trận tuyến
giữa người Zodanga và hai thành phố, và chúng tôi biết rằng lực lượng chi
viện của mình đã tới.

Tars Tarkas lại ra lệnh tấn công, và một lần nữa những con ngựa hùng dũng
chở các kỵ sĩ kinh khủng của chúng lao tới thành lũy của quân thù. Cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.