JOHN CARTER VÀ CÔNG CHÚA HOẢ TINH - Trang 222

CHƯƠNG XXVIII: TRONG HANG

ĐỘNG Ở ARIZONA

Khi tôi mở mắt ra trở lại trời đã tối. Trên người tôi là những lớp vỏ lạ lùng,
cứng quèo; và chúng rách tả tơi thành mảnh vụn khi tôi ngồi dậy.

Tôi kiểm tra lại bản thân từ đầu đến chân, và từ đầu đến chân tôi có mặc
quần áo, dù khi tôi bị ngất xỉu ở cánh cửa lớn của nhà máy khí quyển tôi
đang trần truồng. Trước mặt tôi là một khoảng trời nhỏ ngập ánh trăng lọt
qua một khe hở lởm chởm.

Khi những ngón tay của tôi lướt qua thân người, chúng bắt gặp những cái
túi và trong một trong mấy cái túi là một hộp quẹt diêm nhỏ được gói lại
bằng giấy dầu. Tôi quẹt một que diêm, và trong ánh lửa lờ mờ, nó soi sáng
một cái gì đó giống như trong một hang núi lớn, ở phía sau hang núi, tôi
phát hiện ra một thân hình kỳ lạ, bất động nằm trên một cái ghế dài nhỏ xíu.
Khi tới gần, tôi thấy đó là xác ướp của một bà già bé nhỏ có mái tóc đen
dài, và vật mà nó tựa lên là một cái đèn đốt bằng than nhỏ, bên trên là một
cái lọ tròn bằng đồng chứa một ít bột màu xanh.

Phía sau xác ướp, treo lủng lẳng dưới những sợi dây da chưa thuộc buông
xuống từ nóc hang và trải ngang qua hang là một hàng những bộ xương
người. Những sợi dây treo đó nối với một sợi khác nằm trong tay của xác
ướp bà già nhỏ bé. Khi tôi chạm vào chỗ nối, những bộ xương đu đưa với
một tiếng động giống như tiếng lá khô xào xạc.

Trước hoạt cảnh hết sức quái đản và kinh dị đó, tôi vội vã lao ra khỏi cửa
hang, vui mừng thoát khỏi một nơi khủng khiếp như thế.

Quang cảnh trước mắt khi tôi bước ra rìa một mỏm núi ở phía trước lối vào
hang động làm lòng tôi tràn ngập sự kinh hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.