JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 102

bằng vàng của Issus, nằm trong lãnh thổ của chủng tộc Con Cả. Đó chính là
nơi tiếp giáp với chúng tôi.”

Khi quan sát, tôi bắt đầu nhận ra vì sao trong bao nhiêu thời đại chỉ có mỗi
một người thoát khỏi thung lũng Dor. Tôi tự hỏi vì sao anh ta có thể thành
công. Không thể nào một mình đi bộ băng qua vùng đất băng giá, lộng gió
này được.

“Cuộc hành trình đó chỉ có thể thực hiện bằng máy bay.” Tôi bật thốt lớn
câu kết luận.

“Có một người đã thoát khỏi bọn tu sĩ cách nay lâu lắm theo cách đó;
nhưng chưa có người nào thoát được những người Con Cả.” Xodar nói với
giọng tự hào.

Lúc này chúng tôi đã tới đầu cực nam của cánh đồng băng lớn. Nó kết thúc
đột ngột bằng một bức tường thẳng đứng cao nhiều ngàn bộ. Dưới chân bức
tường băng trải rộng một thung lũng bằng phẳng, rải rác đây đó có những
dãy đồi thấp và khu rừng nhỏ, và nhiều dòng sông nhỏ do băng tan từ chân
tường tạo thành.

Lúc nãy khi chúng tôi bay qua trên cao, một đường nứt trông tựa như một
hẻm núi sâu trải dài từ bức tường băng ở hướng bắc băng qua thung lũng
đến mút tầm mắt. “Đó là lòng sông Iss.” Xodar nói. “Nó chảy bên dưới
đồng băng, và bên dưới bề mặt của thung lũng Otz, nhưng hẻm núi của nó
mở ra ở đây.”

Lúc này tôi nhìn thấy một thứ mà theo tôi là một ngôi làng. Tôi chỉ nó cho
Xodar và hỏi đó là gì.

“Đó là ngôi làng của những linh hồn thất lạc.” Hắn đáp, cười to. “Cái dải
đất nằm giữa bức tường băng và những ngọn núi này được xem là vùng đất
trung lập. Một số kẻ từ bỏ cuộc hành hương tự nguyện xuống dòng sông
Iss, và trèo qua những bức tường đáng sợ của hẻm núi ở phía dưới chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.