JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 124

Những đường nét của nó rất cân đối, tỷ lệ giữa tứ chi và thân hình thanh
nhã của nó cũng vậy, đẹp cực kỳ. Nó có nước da rất sáng đối với một người
da đỏ, nhưng ở các phương diện khác dường như nó là một khuôn mẫu điển
hình của chủng tộc đẹp đẽ này.

Tôi không đánh thức nó, vì ngủ trong tù là một ân huệ vô giá. Tôi đã từng
trông thấy có những người trở nên những tên hung bạo điên cuồng khi bị
một trong những bạn tù của họ cướp đi vài khoảnh khắc quý báu của nó.

Khi về tới căn phòng của mình, tôi thấy Xodar vẫn ngồi yên ngay chỗ cũ
như lúc tôi đi.

“Này anh bạn,” tôi la lên, “rầu rĩ thế chẳng ích gì đâu. Không có gì phải
nhục nhã khi bị bại dưới tay John Carter. Anh đã nhìn thấy tôi hạ tên Thuris
dễ dàng ra sao. Anh đã biết điều này trước đó, khi nhìn thấy tôi hạ ba đồng
đội của anh trên boong tàu mà.”

“Tôi ước gì anh đã giết chết tôi ngay lúc đó.” Anh ta nói.

‘Thôi nào, thôi nào!” Tôi lại la lên. “Vẫn còn hy vọng. Chưa có ai trong
chúng ta chết. Chúng ta là những chiến binh lớn. Sao không thể tìm lại tự
do?”

Anh ta nhìn tôi kinh ngạc.

“Anh không biết anh đang nói gì đâu.” Xodar đáp. “Issus có quyền năng tối
thượng. Issus là Thượng đế. Bà ta nghe hết những gì anh nói. Bà ta biết hết
những gì anh nghĩ. Ngay cả mơ tới việc chống lại các mệnh lệnh của bà ta
đã là phạm thượng.”

“Vớ vẩn quá, Xodar.” Tôi nóng nảy thốt lên.

Anh ta đứng bật dậy vì kinh hãi.

“Lời nguyền của Issus sẽ giáng xuống anh.” Anh ta la lên. “Chỉ một phút
sau thôi anh sẽ bị trừng phạt, quằn quại đi đến cái chết trong cơn đau khủng
khiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.