JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 128

Cậu bé sắp trả lời tôi thì cánh cửa bên ngoài mở ra và một tên lính gác lực
lưỡng bước vào, ra lệnh cho nó trở về nơi của nó để ngủ đêm, rồi khóa cánh
cửa lại sau lưng nó khi nó đã đi qua để sang căn phòng bên cạnh.

“Chính Issus muốn hai người bị nhốt chung một phòng.” Tên lính gác nói
khi hắn quay lại. “Tên nô lệ của một nô lệ này sẽ phục vụ tốt cho anh.” Hắn
bảo tôi, chỉ vào Xodar với một cái vẫy tay. “Nếu hắn không làm, anh cứ
nện cho đến khi hắn phải quy phục thì thôi. Chính Issus muốn anh trút lên
hắn mọi sự ô nhục mà anh có thể nghĩ ra.”

Nói xong, hắn đi ra.

Xodar vẫn còn ngồi, tay bưng lấy mặt. Tôi bước tới bên anh và đặt tay lên
vai anh.

“Xodar,” tôi nói, “anh đã nghe những mệnh lệnh của Issus rồi đó, nhưng
anh không cần phải sợ rằng tôi sẽ làm chuyện đó. Anh là một tay dũng
cảm, Xodar. Nếu anh muốn bị ngược đãi và bị ô nhục, đó là chuyện của
anh; nhưng nếu tôi là anh, tôi sẽ khẳng định tính chất nam nhi chi chí của
mình và thách đố mọi kẻ thù.”

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, John Carter,” Xodar nói, “về tất cả những ý tưởng mới
mẻ mà anh vừa đưa đến cho tôi cách đây vài giờ. Dần dà, tôi đã xâu chuỗi
những gì có vẻ như báng bổ mà anh nói với những gì tôi đã từng nhìn thấy
trước kia và đã không dám ngay cả nghĩ tới vì sợ cơn giận lôi đình của
Issus sẽ trút xuống đầu tôi.

“Giờ thì tôi tin rằng bà ta là một kẻ lừa lọc; chẳng thần thánh gì hơn anh
hay tôi. Hơn nữa, tôi sẵn lòng thừa nhận, rằng chủng tộc Con Cả không linh
thiêng gì hơn những Thánh sĩ, và những Thánh sĩ cũng chẳng linh thiêng gì
hơn người da đỏ.

“Toàn bộ cơ cấu tín ngưỡng dựa trên lòng mê tín và những sự dối trá đã ăn
sâu trong đầu óc chúng tôi suốt bao nhiêu thế hệ bởi những kẻ trực tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.