JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 137

những người da đen đều là “quý tộc”. Trong chủng tộc Con Cả không có
thường dân. Ngay cả một tên lính canh quèn nhất cũng là một vị thần, và có
nô lệ riêng cho mình.

Người da đen không làm việc. Đàn ông chiến đấu - đó là đặc quyền và
cũng là nhiệm vụ thiêng liêng; chiến đấu và chết vì Issus. Phụ nữ chẳng
làm gì cả, hoàn toàn chẳng làm gì. Nô lệ tắm cho họ, mặc cho họ, đút cho
họ ăn. Thậm chí còn có một số người mà nô lệ sẽ nói thay cho họ. Tôi nhìn
thấy một người phụ nữ ngồi nhắm mắt trong buổi lễ trong khi một nô lệ kể
lại cho nàng ta nghe những sự kiện đang diễn ra trong đấu trường.

Sự kiện đầu tiên trong ngày là lễ triều cống cho Issus. Nó đánh dấu sự kết
thúc của những người phụ nữ không may tội nghiệp đã nhìn mặt nữ thần
một năm trước. Có mười người tất cả - những vẻ đẹp tuyệt vời từ các hoàng
tộc kiêu hãnh của các đại thống lĩnh da đỏ hùng mạnh cho đến những người
tu sĩ da trắng. Trong năm qua, họ đã phục vụ trong đoàn tùy tùng của Issus
- hôm nay họ phải trả giá cho đặc ân thần thánh này bằng mạng sống; ngày
mai họ sẽ trở thành món ngon trên bàn của các triều thần.

Một tên da đen cao lớn cùng vào đấu trường với những người thiếu nữ. Hắn
cẩn thận xem xét họ, sờ nắn tay chân họ và chọc vào sườn họ. Hắn chọn ra
một người và dẫn tới trước ngai vàng của Issus. Hắn nói với nữ thần vài lời
gì đó mà tôi không nghe được. Issus gật đầu. Tên da đen giơ tay lên khỏi
đầu để chào, rồi nắm lấy cổ tay người thiếu nữ, lôi nàng đi qua một lối nhỏ
bên dưới ngai vàng.

“Issus sẽ có một bữa tối ngon lành đêm nay.” Một tù nhân bên cạnh tôi nói.

“Ý của anh là gì?” Tôi hỏi.

“Gã Thabis đó sẽ đưa cô gái vào bếp để làm món ăn cho bữa tối của bà ta.
Không để ý thấy hắn đã cẩn thận chọn ra cô gái mập mạp và mềm mại
trong số kia sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.