JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 196

“Ta đã quay về từ vùng đất của niềm hy vọng lầm lạc, từ một thung lũng
của sự hành hạ và cái chết. Ta đã trốn thoát cùng các đồng đội khỏi bàn tay
tàn ác của những kẻ hung bạo lừa dối. Ta đã quay về với Barsoom mà ta đã
cứu thoát khỏi một cái chết không đau đớn để cứu nó một lần nữa, nhưng
lần này là khỏi một cái chết dưới hình thức đáng sợ nhất của nó.”

“Im ngay, đồ báng bổ!” Zat Arras hét lên. “Đừng hòng giữ được cái xác
hèn nhát của ngươi bằng cách bịa đặt những lời dối trá khủng khiếp đối
với…” Hắn không nói thêm được. Không ai có thể gọi John Carter là một
tên “hèn nhát” và “dối trá” một cách dễ dàng, và lẽ ra Zat Arras nên biết
điều đó. Trước khi một bàn tay nào có thể giơ lên để ngăn tôi, tôi đã ở bên
cạnh hắn và một tay nắm chặt cổ họng hắn.

“Dù ta về từ thiên đàng hay địa ngục, Zat Arras, ngươi sẽ thấy rằng ta vẫn
là một John Carter như cũ. Chưa có ai gọi ta với những cái tên như thế có
thể sống sót mà không nói lời xin lỗi.” Với câu nói đó, tôi đẩy hắn ngửa ra
trên gối tôi và xiết chặt nắm tay trên cổ họng hắn.

“Tóm lấy nó!” Zat Arras kêu lên. Một tá sĩ quan lao tới để hỗ trợ hắn.

Kantos Kan đến gần, nói nhỏ với tôi.

“Hãy dừng lại đi, tôi xin anh. Chuyện này sẽ dính tới tất cả chúng tôi. Vì tôi
không thể nhìn những người này tấn công anh mà không trợ giúp anh.
Những sĩ quan và binh sĩ của tôi sẽ tới và lúc đó chúng ta sẽ có một cuộc
binh biến có thể đưa tới một cuộc cách mạng. Vì Tardos Mors và Helium,
hãy dừng lại.”

Nghe những lời này, tôi thả Zat Arras ra, và, quay lưng về phía hắn, tôi
bước tới lườn tàu.

“Đi, Kantos Kan.” Tôi nói. “Hoàng tử xứ Helium sẽ quay về Xavarian.”

Không có ai cản trở tôi. Zat Arras đứng trắng bệch và run rẩy giữa những
viên sĩ quan của hắn. Một số trong bọn nhìn hắn với sự khinh bỉ và kéo về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.