JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 210

CHƯƠNG XVIII: CÂU CHUYỆN

CỦA SOLA

Khi đã vào cung điện, tôi kéo Sola tới sảnh ăn, sau khi chào hỏi cha theo
nghi thức của người da xanh, nàng thuật lại câu chuyện về cuộc hành
hương và vụ bắt giữ Dejah Thoris.

“Bảy hôm trước, sau khi gặp Zat Arras, công chúa đã cố tìm cách trốn khỏi
cung điện trong đêm. Dù tôi không nghe được kết quả của cuộc trao đổi với
Zat Arras, tôi biết rằng lúc ấy đã có chuyện gì đó xảy ra, gây cho nàng một
mối thương tâm kinh khủng, và khi tôi phát hiện thấy nàng đang lẻn ra từ
cung điện, tôi đoán ra ngay nơi nàng sẽ đến.”

“Tôi vội vã đánh thức những cận vệ thân tín nhất của nàng, giải thích với
họ nỗi lo sợ của tôi, ngay lập tức họ sẵn sàng cùng tôi đi theo công chúa
yêu dấu của chúng ta dù tới bất kỳ nơi nào, ngay cả dòng sông thiêng Iss và
thung lũng Dor. Chỉ ra khỏi cung điện một quãng ngắn, chúng tôi đã bắt kịp
nàng. Đi cùng với nàng chỉ có con chó trung thành Woola chứ không còn ai
khác. Khi bị chúng tôi chặn lại nàng nổi giận, và ra lệnh cho chúng tôi quay
trở lại cung điện, nhưng chúng tôi không tuân lệnh, và khi nhận ra chúng
tôi sẽ không để cho nàng đơn độc thực hiện cuộc hành hương cuối cùng,
nàng bật khóc và ôm chầm lấy chúng tôi. Thế là chúng tôi cùng băng mình
vào bóng đêm hướng về phía nam.

“Ngày hôm sau chúng tôi bắt gặp một bầy ngựa hoang nhỏ, sau đó chúng
tôi đi bằng ngựa. Chúng tôi đi rất nhanh và rất xa về hướng nam. Sáng ngày
thứ năm chúng tôi nhìn thấy một đoàn chiến thuyền lớn đang tiến về phía
bắc. Họ nhìn thấy chúng tôi trước khi chúng tôi kịp tìm nơi ẩn trốn, và
chẳng bao lâu một đoàn người da đen đã bao vây quanh chúng tôi. Cận vệ
của công chúa chiến đấu dũng cảm cho tới phút cuối cùng, nhưng chẳng
mấy chốc họ đã bị giết chết hết. Chỉ còn lại có tôi và Dejah Thoris.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.