JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 260

trận đánh giữa cái cũ và cái mới, nhưng tôi chưa một lần thắc mắc về kết
quả của nó. Với Carthoris kề vai sát cánh bên tôi, tôi chiến đấu cho người
da đỏ của Barsoom và cho sự giải phóng toàn bộ bọn họ khỏi cái ách nghẹt
thở của một sự mê tín xấu xa.

Chúng tôi tả xung hữu đột khắp căn phòng cho tới khi nền nhà ngập tràn
máu tới mắt cá chân, và những xác chết nằm ở đó ken dầy tới mức có đến
phân nửa thời gian chúng tôi phải đứng trên thân thể của họ trong lúc đánh
nhau. Khi chúng tôi lao về phía những cánh cửa sổ lớn trông xuống những
khu vườn của Issus, tôi bắt gặp một cảnh tượng khiến lòng tôi tràn ngập nỗi
hân hoan.

“Nhìn kìa!” Tôi hét lên. “Những người của chủng tộc Con Cả, hãy nhìn
kìa!”

Trong khoảnh khắc, trận đánh ngưng hẳn lại, và mọi con mắt đều cùng lúc
quay về hướng mà tôi đã chỉ, và cảnh tượng mà bọn Con Cả trông thấy,
chưa có ai trong số họ từng tưởng tượng nổi ra.

Chắn ngang qua những khu vườn, từ phía này đến phía kia, là một hàng
chiến binh da đen đang đứng nhấp nhô, trong khi ở phía ngoài họ và đang
ép họ cứ lùi mãi về sau là một đoàn chiến binh da xanh cưỡi trên những con
ngựa to lớn. Trong khi chúng tôi quan sát, một người, dữ tợn hơn và tàn ác
hơn các đồng đội khác, từ phía sau đoàn quân tiến ngựa về phía trước, và
vừa tiến lên ông ta vừa hét to những mệnh lệnh dữ dằn cho đoàn quân kinh
khủng của mình.

Đó là Tars Tarkas, vua xứ Thark. Khi ông đặt ngang ngọn giáo lớn bằng
kim loại dài bốn mươi bộ, chúng tôi thấy các chiến binh của ông cũng làm
như thế. Khi đó chúng tôi diễn dịch được mệnh lệnh của ông. Lúc này
những người da xanh chỉ cách hàng quân da đen khoảng hai mươi thước
Anh, và với một tiếng thét xung trận hoang dại, khủng khiếp, các chiến
binh da xanh tấn công. Hàng quân da đen chống cự được một lúc, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.