một tiếng động nhẹ ở sau lưng khiến tôi quay nhanh lại. Và, với sự kinh
ngạc, tôi nhìn thấy cánh cửa đang đóng lại với một tiếng ấn lách cách do
một bàn tay vô hình nào đó.
Ngay lập tức, tôi lao tới để mở nó ra, vì dường như có một cái gì đó trong
chuyển động lạ lùng của cánh cửa và sự im lặng đầy căng thẳng gần như có
thể sờ mó được của căn phòng đã cảnh báo cho chúng tôi về một điều ác
đang rình rập trong căn phòng vách đá nằm giữa lòng của những vách núi
bằng vàng này.
Những ngón tay của tôi cào một cách vô ích vào cánh cửa cứng trong lúc
đôi mắt tôi tìm kiếm vô vọng một cái nút giống như cái nút đã cho phép
chúng tôi đi vào.
Và rồi, từ một đôi môi vô hình, một tràng cười hung ác và chế giễu vang
lên khắp căn phòng trống.