JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 88

liệt của trận chiến vẫn còn kéo dài dọc theo vùng biên giới ác ôn đó. Không
một tiếng động nào của cuộc xung đột lọt tới tai chúng tôi, vì trong bầu khí
quyển quá loãng này, không âm thanh nào có thể xâm nhập được. Chúng đã
bị phân hóa trong bầu không khí loãng rất xa bên dưới.

Khí trời trở nên cực lạnh. Việc hít thở rất khó khăn. Phaidor, cô gái, và tên
cướp da đen dán mắt vào tôi. Cuối cùng cô gái nói.

“Ở độ cao này, sự mất ý thức đến rất nhanh.” Nàng lặng lẽ nói. “Trừ phi
anh đang mời Thần chết đến gặp chúng ta, tốt nhất anh nên hạ thấp xuống,
và hạ nhanh.”

Giọng của nàng không có vẻ sợ hãi. Như thể ai đó bảo: “Tốt hơn anh nên
mang theo dù. Trời sắp mưa đó.”

Tôi cho tàu hạ nhanh xuống một độ cao thấp hơn. Việc này cũng chẳng
sớm cho lắm. Cô gái đã ngất đi.

Tên da đen cũng bất tỉnh, trong khi tôi vẫn còn tỉnh táo. Tôi cho rằng chỉ
hoàn toàn nhờ vào ý chí. Trong tất cả mọi thứ trách nhiệm còn lại, đây là
cái có khuynh hướng chịu đựng cao nhất.

Chúng tôi đang bay thấp dọc theo những ngọn đồi dưới chân dãy Otz. Trời
tương đối ấm và có khá nhiều không khí cho buồng phổi của chúng tôi, vì
thế tôi chẳng ngạc nhiên gì khi thấy tên da đen mở mắt ra, và một lát sau cô
gái cũng vậy.

“Đúng là suýt chết.” Nàng nói.

“Dù vậy, nó đã dạy cho tôi hai điều.” Tôi đáp.

“Là gì?”

“Là ngay cả Phaidor, con gái của Chủ nhân của Sự sống và Cái chết, cũng
có thể chết.” Tôi mỉm cười đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.