JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 152

người da vàng lao vào chúng tôi.

“Hãy tới mấy căn phòng bên trên!” người da đỏ vẫn còn bị móc vào sàn
nhà la lên. “Hãy tới mấy căn phòng bên trên! Ở đó các bạn có thể bảo vệ
tòa tháp chống lại cả thành Kadabra. Đừng trì hoãn vì tôi, kẻ luôn nguyện
rằng không còn gì tốt đẹp hơn khi được chết để phục vụ Tadors Mors và
hoàng tử xứ Helium.”

Nhưng tôi thà hy sinh sự sống của từng người trong số chúng tôi còn hơn
rời bỏ một người da đỏ đơn độc, nhất là khi vị anh hùng có trái tim sư tử
này van nài chúng tôi hãy rời bỏ anh ta.

“Hãy chặt sợi xiềng của anh ta,” tôi hét lên với hai người da đỏ, “trong lúc
những người còn lại ngăn cản quân thù.”

Hiện giờ có mười người chúng tôi để đương cự với bọn lính canh Okar, và
tôi dám đảm bảo tòa tháp canh cổ chưa bao giờ chứng kiến trận đánh nào
khốc liệt hơn trận đánh ngày hôm đó trong phạm vi những bức tường dữ
dội của chính nó.

Đợt sóng tấn công đầu tiên của bọn chiến binh da vàng bị dội lại khỏi
những lưỡi kiếm ác liệt của mười cựu chiến binh xứ Helium. Một chục xác
chết của người Okar khóa kín lối vào, nhưng trên cái rào chắn kinh khủng
đó, hơn hai mươi tên khác đang lao lên, hét lớn tiếng hô xung trận khàn
khàn đáng sợ của chúng.

Chúng tôi nghênh đón chúng trên đống xác đẫm máu, giáp lá cà, dùng dao
găm đâm vào những vị trí quá gần không thể chém, phóng kiếm vào người
chúng khi chúng tôi có thể đẩy một tên đối thủ ra khoảng cách một cánh
tay; và hòa vào tiếng la điên dại của bọn người Okar những tiếng hét vinh
quang: “Vì Helium! Vì Helium!” mà qua vô số thế kỷ đã thôi thúc những
người can đảm nhất trong số những người can đảm thực hiện những hành
vi quả cảm của họ và khiến cho danh tiếng của những vị anh hùng xứ
Helium lan truyền ngang dọc trên khắp một hành tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.