JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 167

với Dejah Thoris đang đứng một mình cạnh ngai vàng.

Tôi muốn những người lính Helium nhìn thấy tôi và biết rằng công chúa
yêu quý của họ cũng ở đây, vì tôi biết nhận thức này sẽ gợi cảm hứng cho
những hành vi thậm chí còn quả cảm hơn những hành vi họ đã thực hiện
trong quá khứ, dù thật sự họ đã rất tuyệt vời khi họ mở đường tiến vào cái
cung điện hầu như bất khả xâm phạm của tên bạo chúa miền bắc.

Khi tôi băng qua phòng để tấn công bọn người Kadabra từ phía sau, một
cánh cửa nhỏ ở bên trái tôi mở ra, và với sự ngạc nhiên của tôi, để lộ ra
thân hình của Matai Shang, Cha già của các Thánh sư, và Phai dor, con gái
của ông ta. Họ đang nhìn vào phòng.

Họ đưa mắt nhìn quanh. Ánh mắt họ dừng lại trong một thoáng, mở to kinh
hãi, dán lên cái xác chết của Salensus Oll, lên những máu me nhuộm đỏ
nền nhà, lên xác của những tên quý tộc chồng lên nhau trước ngai vàng, lên
tôi và những người chiến binh ở cánh cửa kia.

Họ không cố đi vào phòng mà nhìn kỹ từng góc của nó từ nơi họ đứng. Thế
rồi, khi mắt họ đã sục sạo toàn bộ căn phòng, một cơn thịnh nộ dữ dội lan
ra trên mặt của Matai Shang, và một nụ cười lạnh lẽo, xảo quyệt hé nở trên
môi của Phaidor.

Rồi họ bỏ đi, nhưng trước đó, người phụ nữ ném thẳng vào mặt tôi một
tiếng cười chế giễu.

Lúc đó tôi không hiểu ý nghĩa của cơn giận dữ của Matai Shang hay niềm
vui của Phaidor, nhưng tôi biết rằng cả hai đều không mang tới điều tốt cho
tôi.

Giây lát sau, tôi lao tới sau lưng của bọn da vàng, và khi những chiến binh
da đỏ xứ Helium nhìn thấy tôi qua vai các đối thủ của họ, một tiếng hét lớn
vang dội khắp hành lang, và nhấn chìm tiếng ồn của trận đánh trong một
thoáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.