JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 177

Nếu Matai Shang chết trước khi tôi lên tới boong tàu, cơ may để tôi với tới
nó thật sự rất mong manh. Gã hoàng tử da đen chỉ cần cắt sợi dây đi để
thoát khỏi tôi mãi mãi, vì con tàu đang trôi qua một miệng vực, thân thể
của tôi sẽ rơi vào cái mồm sâu hút của nó để bị nghiền nát thành những
mảnh vụn phi hình thể nếu như lúc này Thurid có thể chạm vào sợi dây.

Cuối cùng bàn tay tôi bám được vào lan can của con tàu ngay đúng lúc một
tiếng hét kinh hoàng rú lên ở mé dưới tôi, khiến cho máu tôi lạnh đi và đôi
mắt hoảng hốt của tôi nhìn xuống một vật đang gào thét, giẫy giụa, lao
nhanh xuống cái vực sâu đáng sợ bên dưới.

Matai Shang, Giáo hoàng linh thiêng, Cha già của các Thánh sĩ, đã về chầu
tiên tổ.

Rồi đầu tôi ló lên trên boong tàu và tôi nhìn thấy Thurid, dao găm trong tay,
đang nhảy về phía tôi. Hắn đang đối diện với đầu trước của buồng lái, trong
lúc tôi đang cố leo lên boong ở phía đuôi tàu. Nhưng chỉ có vài bước giữa
chúng tôi. Không sức mạnh nào trên trái đất có thể nhấc tôi lên cái boong
tàu đó trước khi tên da đen điên tiết lao vào tôi.

Giây phút kết thúc của tôi đã tới. Tôi biết điều đó; nhưng nếu còn có một
nghi ngờ nào trong đầu tôi, thì nụ cười chiến thắng xấu xa trên bộ mặt đê
tiện đó cũng đủ thuyết phục tôi. Sau lưng Thurid, tôi có thể nhìn thấy Dejah
Thoris, mắt mở to và kinh hoàng, đang cố vùng vẫy khỏi những sợi dây
trói. Việc nàng buộc phải chứng kiến cái chết đáng sợ của tôi khiến định
mệnh cay đắng của tôi càng tàn tệ gấp đôi.

Tôi ngưng mọi nỗ lực để trèo qua mạn thuyền. Thay vì thế, tôi đưa tay trái
nắm chặt vào lan can và rút con dao găm ra.

Ít nhất tôi cũng chết như tôi đã sống - chiến đấu.

Khi Thurid tới chỗ đối diện với cửa buồng lái, một nhân tố mới lao thẳng
vào người hắn.

Đó là Phaidor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.