JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 182

Lúc này chúng tôi đã tới căn phòng của Solan. Tôi tiến tới mà không hề
cảnh giác, vì tôi chắc rằng cho tới giờ này cả thành phố và cung điện đều
nằm trong tay các bạn của tôi.

Và thế là tôi mạnh dạn đi vào căn phòng, lọt vào giữa mười hai tên hoàng
thân quý tộc của Salensus Oll. Chúng đang trên đường đi ra thế giới bên
ngoài theo những hành lang mà chúng tôi vừa mới đi ngang.

Khi trông thấy chúng tôi, chúng dừng lại, và một nụ cười xấu xa nở rộng
trên mặt tên chỉ huy. “Tác giả mọi rủi ro của chúng ta đây rồi!” hắn la lên,
chỉ vào tôi. “Ít ra chúng ta cũng thỏa lòng với việc trả thù được phần nào
khi chúng ta bỏ lại sau lưng hai cái xác bị tùng xẻo của hoàng tử và công
chúa xứ Helium.

“Khi bọn chúng tìm thấy họ,” hắn nói tiếp, búng ngón cái về phía cung điện
bên trên, “chúng sẽ nhận ra rằng sự trả thù của người da vàng khiến chúng
gặp vô vàn rắc rối. Chuẩn bị chết đi, John Carter, nhưng sự kết thúc của
ngươi có lẽ phải cay đắng hơn khi biết rằng ta có thể thay đổi ý định về
việc ban cho công chúa của người một cái chết đáng thương - có lẽ chúng
ta sẽ giữ nàng ta lại để làm đồ chơi cho các nhà quý tộc của chúng ta.”

Tôi đứng sát cạnh bức tường phủ đầy thiết bị, Dejah Thoris bên cạnh. Nàng
ngẩng lên nhìn tôi dò hỏi khi bọn chiến binh tiến tới gần chúng tôi với kiếm
tuốt trần. Kiếm của tôi vẫn còn nằm trong bao kiếm đeo bên hông, và trên
môi tôi nở một nụ cười.

Bọn quý tộc nhìn tôi kinh ngạc, rồi khi thấy tôi không đưa tay rút kiếm,
chúng ngần ngừ, e sợ một âm mưu nào đó; nhưng tên chỉ huy thúc giục
chúng tiến lên. Khi chúng đã tới hầu như trong tầm kiếm của tôi, tôi giơ tay
lên và đặt nó lên bề mặt sáng loáng của một cái cần gạt lớn. Vẫn cười gằn,
tôi nhìn thẳng vào mặt lũ kẻ thù.

Chúng đồng loạt dừng phắt lại, ném một cái nhìn sợ hãi vào tôi và vào
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.