JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 94

chúng ta sẽ phải mất một tháng để đi hết nhiều dặm mệt mỏi băng giá nằm
trước mặt.”

Suốt năm ngày lạnh cóng, khổ sở và thiếu thốn, chúng tôi vượt qua con
đường gập ghềnh băng giá nằm dưới chân cái lũy băng. Những sinh vật có
lông dữ tợn tấn công chúng tôi cả ban ngày lẫn ban đêm. Chúng tôi không
có một khoảnh khắc an toàn nào trước sự tấn công đột ngột của một con thú
to lớn nào đó ở miền bắc.

Khỉ đột là kẻ thù thường xuyên và nguy hiểm nhất của chúng tôi.

Nó là một sinh vật khổng lồ, lông trắng, có sáu chi, trong đó bốn chi ngắn
vạm vỡ đưa nó đi rất nhanh qua mặt tuyết và băng, hai chi còn lại mọc ra từ
vai ở hai bên cái cổ dài mạnh mẽ, kết thúc với những bàn tay trắng, không
có lông mà nó dùng để tóm và giữ con mồi.

Đầu và mồm của nó tương tự như của một con hà mã hơn bất kỳ thứ sinh
vật trái đất nào khác, ngoại trừ việc từ hai bên của cái xương hàm dưới có
hai cái sừng uốn cong về phía trước.

Đôi mắt to tướng của nó khiến tôi tò mò nhất. Chúng mở rộng thành hai
phiến to hình bầu dục từ giữa đỉnh sọ ở hai phía đầu cho tới tận gốc của cặp
sừng. Thế nên hai thứ vũ khí này thật sự mọc ra từ phần dưới của hai mắt.
Mỗi con mắt bao gồm hàng ngàn con mắt đơn.

Cấu trúc mắt này có vẻ đáng chú ý ở một con thú cư ngụ trên một cánh
đồng băng tuyết sáng lòa, và dù qua những kiểm tra tỉ mỉ nhiều con khỉ đột
mà chúng tôi đã giết, tôi nhận ra rằng mỗi con mắt đơn có mí mắt riêng, và
con vật có thể nhắm bao nhiêu con mắt đơn trong cặp mắt kép to của nó tùy
ý, tôi tin chắc rằng thiên nhiên đã trang bị cho nó như thế vì hầu hết cuộc
đời của nó trải qua trong những nơi hẻo lánh âm u trong lòng đất.

Hiện giờ chúng tôi đang đối đầu với con khỉ đột lớn nhất từ trước tới nay.
Vai con vật cao tới tám bộ, trông sạch sẽ, bóng mượt tới mức tôi có thể thề
rằng nó vừa mới được chải lông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.