JOHN YÊU DẤU - Trang 250

“Tất cả,” tôi nói. Tôi dựa lưng vào ghế. “Hoặc chẳng gì hết. Anh

cũng không biết nữa.”

Cô khịt mũi. “Em nghĩ cũng hợp lý thôi.”
Tôi đan tay vào nhau. “Chuyện bắt đầu khi nào?”
“Em không biết,” cô nói. “Em biết nghe có vẻ điên rồ, nhưng

chuyện không như anh nghĩ đâu. Không ai trong bọn em có kế hoạch
cho chuyện này.” Cô đặt thìa lên bàn. “Nhưng để trả lời anh thì chắc là
mọi chuyện bắt đầu từ đầu năm 2002.”

Tôi nhận thấy đó là khoảng thời gian vài tháng sau khi tôi gia hạn

phục vụ trong quân ngũ. Sáu tháng trước khi bố tôi bị nhồi máu cơ tim
lần đầu tiên và ngay vào lúc tôi nhận ra những lá thư cô gửi cho tôi bắt
đầu thay đổi.

“Anh biết bọn em từng là bạn bè mà. Dù anh ấy đã tốt nghiệp, bọn

em vẫn học vài môn ở cùng một tòa nhà suốt năm cuối đại học của
em, và sau đó, bọn em thường uống cà phê hoặc học chung với nhau.
Không giống như hẹn hò đâu, thậm chí còn chả nắm tay nhau. Tim
biết là em đang yêu anh... nhưng anh ấy lại luôn ở bên em, anh biết rồi
đấy. Anh ấy lắng nghe khi em nói rằng em nhớ anh bao nhiêu và thật
khó khăn biết bao khi chúng ta cách xa nhau. Chuyện đó đúng là rất
khó khăn. Lúc ấy, em cứ tưởng anh sẽ trở về.”

Khi cô ngẩng lên, đôi mắt cô ngập tràn... Cái gì nhỉ? Nuối tiếc ư?

Tôi không thể biết được.

“Dù sao thì bọn em cũng có nhiều thời gian bên nhau, và anh ấy rất

giỏi an ủi em mỗi khi em buồn. Em chưa kịp nhớ ra thì anh ấy đã nhắc
em rằng anh sẽ trở về vào kỳ nghỉ phép, anh không biết em muốn gặp
lại anh đến thế nào đâu. Và khi đó, bố anh bị ốm. Em biết là anh phải
về với ông - em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nếu anh không về
với ông - nhưng đó không phải những gì chúng ta cần. Em biết thế là
ích kỷ, và mới nghĩ thế thôi là em đã thấy ghét bản thân rồi. Cảm giác
cứ như số phận đang chống lại chúng ta vậy.”

Cô cho thìa vào khuấy tách trà, tập trung suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.