JOHN YÊU DẤU - Trang 64

Tôi gật đầu. “Từ lâu lắm rồi. À, mà cũng không lâu lắm. Nhưng cứ

như từ hồi nào rồi ấy.”

“Đó có phải là lý do anh nói quân đội là thứ anh rất cần vào lúc

đó?”

“Quân đội tốt cho tôi.”
Savannah nghĩ về điều tôi vừa nói. “Hãy nói cho tôi biết - anh sẽ lại

nhảy xuống biển để lấy cái túi của tôi một lần nữa chứ?”

“Không. Có lẽ tôi phải cười vào những gì đã xảy ra.”
Cô đánh giá câu trả lời của tôi, dường như tự hỏi liệu có nên tin tôi

không vậy. Cuối cùng, cô hít một hơi dài. “Tôi rất vui vì anh đã nhảy
xuống lúc đó. Tôi thực sự cần cái túi đó.”

“Được rồi.”
“Còn gì nữa?”
“Gì nữa là gì?”
“Anh còn gì để kể cho tôi về bản thân mình không?”
“Tôi không biết. Cô muốn biết gì?”
“Hãy kể cho tôi nghe những gì mà người khác không biết về anh.”
Tôi suy nghĩ về yêu cầu này. “Tôi có thể nói cho cô biết có bao

nhiêu đồng 10 đô la hình người da đỏ viền tròn được đúc vào năm
1907.”

“Bao nhiêu?”
“Bốn mươi hai. Chúng chưa bao giờ được sử dụng với mục đích

công cộng. Một số người có ý đồ sản xuất ra những đồng tiền này chỉ
để cho bản thân và bạn bè họ.”

“Anh thích chơi tiền xu à?”
“Tôi không biết nữa. Đó là cả một câu chuyện dài.”
“Chúng ta có thời gian mà.”
Tôi ngập ngừng trong khi Savannah với lấy cái túi của cô. “Khoan

đã,” cô nói, rồi lục lọi trong túi. Cô lôi ra một tuýp kem chống nắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.