JULIA YÊU DẤU - Trang 106

“Tôi có thể tự xoay sở được, cảm ơn.” Rồi khi Emily, vẻ mặt thất vọng,

bắt đầu đi ra khỏi phòng, thì Jewel gọi giật cô gái lại.

“Cái tu viện ấy ở hướng nào, hả Emily?”

“Cô không muốn đến đó đâu, cô Julia! Nó…”

“Tôi chỉ muốn trong thấy ló thôi. Ngưỡn mộ một di tích ấy mà, cho nên

hãy nói đi.”

Emily trông ngờ vực, nhưng cô gái cũng chỉ đường cho Jewel. Jewel cho

Emily lui kèm theo một câu cảm ơn nữa, và mặc quần áo vào. Chưa đầy
nửa giờ sau cô đã rảo bước trên con đường trống toàn thạch nam hướng về
vịnh Wash.

Những cây thạch nam vẫn còn ướt hơi sương, tỏa ra mùi hương ngọt

ngào mỗi lần váy cô quệt vào một lùm cây xanh cứng cáp. Những khóm đỗ
quyên rậm rạp với đủ màu sắc từ đỏ thẫm tới hồng rồi trắng mọc lộn xộn
dọc theo con đường mòn đã bị mài nhẵn bởi nhiều thế hệ những bước chân
đi qua. Những rừng thông mọc lên trải dài tới tận đường chân trời phía tây,
trong khi ở phía đông mặt đất đã sụt xuống để tạo thành những vách đá
trông ra vịnh Wash.

Jewel bước dọc theo con đường nằm bên mép vách đá, kinh ngạc trước

mùi muối trong lành của biển và vẻ đẹp hùng vĩ của những con sóng xô vào
ghềnh đá lởm chởm phía dưới. Những con mòng biển và nhạn biển lượn
vòng trên nền trời xanh nhạt trên đầuêm những tiếng rít inh tai của chúng
vào tiếng gầm gào của biển. Đối với một cô gái chưa bao giờ ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.