JULIA YÊU DẤU - Trang 129

ngài xem gì nhỉ, thưa ngài?” bà cười điệu đà. “Cô Julia đã thể hiện sự tiến
bộ vượt bậc trong mọi lĩnh vực.”

“Thế ư?” Giọng bá tước thể hiện sự hoài nghi. Mắt anh ta lướt lên người

Jewel lần nữa. Và cơn giận của cô sôi sục trước vẻ thích thú trong đó. Cô sẽ
cho anh ta thấy!

“Đúng như vậy, thưa ngài.” Sự thành thạo của cô với âm gió khiến cô hài

long hết sức. Cảm thấy phải chứng minh, cô duỗi hai nắm tay ra và duyên
dáng mỉm cười với anh ta. “Dù vài tháng trước mắc nhiều nỗi nầm, bây giờ
tôi đã là một quý cô thực thụ.”

“Thật vậy à?” Anh ta bước vào phòng, có vẻ bị ấn tượng. Jewel lơ đãng

nhận ra chiếc áo vét màu chocolate ôm khít lấy đôi vai anh ta vừa đến mức
nào, và đôi chân anh ta trông rắn chắc làm sao trong chiếc quần ống túm
màu da bò. Cô nghĩ tới lần cô từng khinh khỉnh nhận xét anh ta là đồ ẻo lả!
Anh ta hội tụ rất nhiều điểm đáng ghét, nhưng cô không hề nghi ngờ về chất
đàn ông của anh ta. Anh ta có thể đẹp đẽ, nhưng chắc chắn là một người
đàn ông đích thực.

“Tất nhiên tôi rất hài long khi nghe cô nói vậy,” anh ta nhẹ nhàng nói

tiếp, chọn một cái ghế trong phòng học lộn xộn. “Tuy nhiên tôi cảm thấy
mình phải chỉ ra rằng, cách phát âm chuẩn xác mang đậm phong cách Pháp
thanh lịch mà cô vừa dùng không phải là ‘nỗi nầm’.”

“Chúng tôi, à, chúng tôi thực sự có chút vấn đề với tiếng Pháp,” Bà

Thomas lắp bắp, liếc xéo sang Jewel.

“Không sao. Mấy tuần trước đây cô ấy còn không thể nói được tiếng

Anh, huống hồ là tiếng Pháp.”

“Tôi cũng có thể nói tiến Anh!” Điên tiết, Jewel lại buột ra một trọng âm

sai khi cô đâm xiên đức ngài bằng ánh mắt chứa toàn nọc độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.