Nhưng anh đã ở ngay sau lưng, trước cả khi cô định rút lui, cánh tay anh
vòng qua người cô để mở cửa, rồi nhẹ nhàng đẩy cô qua. Khép cánh cửa lại
sau lưng họ, anh lấy giá nến từ tay cô và đặt nó lên chiếc bàn cạnh giường.
“Sao em đột nhiên trông lo lắng thế,” anh nói với nụ cười mở rộng, và đi
về phía cô.
“Em…” Cô bước lùi lại. Bỗng dưng cảm thấy nhất thiết phải nghe điều
anh muốn nói. Quay lại căn phòng có thần cupid mạ vàng và những thiếu
nữ khỏa thân này, cô cảm thấy mình như một cô gái tầm thường. Nếu tất cả
những gì Sebastian muốn là cô làm nhân tình của anh, thì cô sẽ vui vẻ nhận
những gì có thể có từ anh. Nhưng cô cần phải biết. Cô không thể đợi lâu
hơn nữa.
“Anh sẽ không làm đau em, cô bé,” anh nói với một cái liếc mắt ranh
mãnh, đưa tay ra nắm lấy phía trên hai cánh tay cô.
Julia buộc phải mỉm cười trước nụ cười khiêu gợi đặc trưng ấy của anh,
nhưng cô đặt một tay lên ngực anh để chặn anh lại. Anh nhướng cao chân
mày nhìn xuống cô. Cô lắc đầu.
“Không, Sebastian.” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. “Chúng ta
nói chuyện trước đã.”