JULIA YÊU DẤU - Trang 300

nhờ chúng, trông anh đẹp trai đến nín thở. “Anh cho là đêm qua anh đã nghĩ
đến điều đó.”

Julia, cảm thấy chóng mặt và nghĩ mình vừa nghe nhầm, lắc lắc đầu.

“Không.”

Nụ cười tắt ngấm trên môi anh, nhưng đôi mắt anh nhìn cô dịu dàng.

“Vậy em nghĩ đêm qua là gì?”

“Em không biết.” Lời nói của cô chỉ lớn hơn tiếng thì thầm chút xíu. Rồi,

tình yêu vô bờ bến và tự ti về xuất thân hèn kém cho cô đủ dũng khí để
khước từ thứ cô hằng ao ước. “Anh không cần làm thế đâu, Sebastian. Anh
không cần phải cưới em. Em sẽ làm nhân tình của anh bao lâu cũng được,
nếu anh muốn.”

Anh quắc mắt với cô, đôi mắt xanh biến thành đe dọa. “Giờ em lại nói

năng vớ vẩn gì thế? Anh nghĩ em đã nói là yêu anh!”

“Em yêu anh! Anh biết thế mà. Nhưng… nhưng, Sebastian, chúng ta đều

biết rằng Julia Stratham chỉ là người do anh tạo ra. Em không phải là người
đó, không phải. Anh là một bá tước, một quý tộc, và em biết anh có bổn
phận với tên tuổi của mình. Em là … một kẻ ngoại lai. Mẹ em là một diễn
viên, và em chẳng biết cha em là ai. Em…”

“Thôi ngay.” Giọng anh dữ tợn. “Nếu cái em đang cố giải thích là em

không xứng với anh, thì anh thấy ngượng cho em. Con người nóng này
thường nhìn anh bằng nửa con mắt và gọi anh bằng đủ thứ tên đâu mất rồi?
Có phải cô ấy đã biến mất, bị trục xuất bởi quý cô mà chúng ta tạo ra? Nếu
thế thì anh rất tiếc. Anh thích cô bé đó, và anh sẽ không để em xin lỗi cho
cô ấy. Em hiểu ý anh không?”

Julia cảm thấy bối rối trước vẻ hung dữ của anh.

“Em xin lỗi, Sebastian,” cô lí nhí.

Trán anh giãn ra, nhưng nom anh vẫn tức giận. “Thế mới phải. Còn đề

nghị làm tình nhân của anh nữa! Em thiếu đạo đức một cách đáng buồn đấy,
cô bé, và em nên cảm ơn trời vì anh không đánh em!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.