JULIA YÊU DẤU - Trang 93

nằm úp mặt xuống. Anh ta mặc áo sơ mi xắn tayáo vét hay cà vạt, và quần
dài bằng da hoẵng thay vì quần ống túm như cô đoán. Ánh lửa lấp lánh trên
mái tóc như dát vàng của anh ta, nhưng gương mặt lại chìm trong bóng tối.
Jewel chỉ có thể trông thấy tia sáng trong đôi mắt anh ta khi chúng chầm
chậm di chuyển trên người cô từ đầu đến chân.

“Cô biết không, tôi gần như đã quên mất cô? Nếu cô định bỏ đi lần nữa,

tôi có thể thành công hoàn toàn.” Giọng anh ta líu nhíu, và nếu không phải
là căm ghét mãnh liệt thì chắc chắn cũng không phải chào mừng. Jewel
hếch cằm lên, và cô bước hai bước vào trong phòng.

“Cứ vào hẳn đi,” anh ta mỉa mai.

Jewel phớt lờ cả câu nói đó, dứt khoát tiến tới cho đến khi cô đứng bên

cạnh cái ghế để chân nơi chiếc giày ống của anh ta vẫn gác lên. Anh ta ngồi
yên không nhúc nhích, ngước nhìn cô qua đôi mắt nheo lại mà giờ Jewel có
thể thấy là nó đỏ ngầu.

“Ông hui vào đây để uống dượu!” Việc khám phá ra anh ta ít nhất cũng

là một kẻ bệ rạc khiến cô ngạc nhiên, nếu không cô đã chẳng bao giờ nói to
thành tiếng.

“Liên quan quái gì đến cô?” anh ta gầm gừ. Trong khi cô nhìn anh ta

thong thả đưa cái cốc lên môi và uống cạn lượng rượu trong đó, rồi rót tiếp
cốc khác.

Không phải lời nói mà cái cách anh ta nói mới làm cô nổi giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.