KASHA - Trang 139

“Ngăn dưới cùng,” Honma đáp.

Funaki tiến lại tủ bếp, mở hết các cánh cửa ngăn dưới cùng và, lôi ra một

hộp nhỏ đựng trà. Rồi anh đổ đầy nước vào ấm, đặt lên bếp gas đun. “Chơi
luôn kiểu tự phục vụ nhỉ?”

“Chuẩn.”

“Này, nếu cậu cứ không chịu lượn lờ loanh quanh đây đó nữa, chẳng

mấy chốc cậu sẽ thành một ông lão lụ khụ cho mà xem.”

“Tớ tự cảm thấy mình già nua lắm rồi, cảm ơn cậu.”

Địa chỉ tạm trú tiếp theo trong ghi chép là tòa nhà Kinshicho, nơi Shoko

Sekine sống khi nộp đơn tuyên bố phá sản. Như vậy có lẽ khi rời khỏi khu
tập thể của nhân viên Công ty Thương mại Kasai và chuyển tới chỗ mới, cô
ta bắt đầu chịu áp lực từ các khoản cần thanh toán. Bước lầm lạc đầu tiên
của cô ta. Khi các nhân viên trẻ tuổi sống ở nhà tập thể của công ty, họ
thường mong được sống tự do như mình muốn, không có giờ giới nghiêm,
không có những người quản lý nhà hay soi mói hoặc đám cà khịa xung
quanh. Họ thường lấp liếm cái giá để đạt được tự do, chẳng mảy may cân
nhắc một thực tế cay nghiệt là những nhu cầu thiết yếu như điện, gas, hay
nước dội toilet ở bên ngoài sẽ ngốn rất rất nhiều tiền.

Mục cuối cùng là địa chỉ cô ta chuyển đến sau khi được tòa chấp thuận

tuyên bố phá sản, nơi cô ta biến mất vào ngày 17 tháng Ba năm 1990: Tòa
nhà Kawaguchi Co-op.

Sau khi mẹ mất, Shoko Sekine đã đến gặp luật sư để xin tư vấn về khoản

tiền bảo hiểm. Cô ta không nhắc đến bất cứ tài sản nào, như vậy có lẽ mẹ
cô ta đã sống ở nhà thuê. Điều này cũng dễ hiểu. Bố cô ta mất sớm, nên
chắc chẳng có mấy tiền của để lại cho hai mẹ con. Theo các ghi chép trong
cuốn sổ hộ khẩu bị hủy, mẹ cô ta đã chuyển nơi ở ba lần - đều trong phạm
vi thành phố Utsunomiya - trước khi qua đời vào ngày 25 tháng Mười một
năm 1989. Khi qua đời nơi bà đăng ký hộ khẩu là Ichozakacho 2005 và đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.