KASHA - Trang 157

Người phụ nữ chỉ nhún một bên vai trần. Cô ta đang mặc loại váy lệch

vai, để lộ một bên vai và xương quai xanh mảnh mai.

Tầng trệt chật hẹp kê hai chiếc ghế dài cùng chiếc bàn hình móng ngựa.

Đồ trang trí rất hẻo, chỉ có tấm hình một cái cây khổng lồ treo trên tường.
Số lượng người làm cũng ở mức tối thiểu, một người đàn ông giúp việc
cùng hai nữ phục vụ. Có lẽ tất cả bọn họ đều làm bán thời gian. Cô gái nói
giọng Hakata trẻ hơn cô còn lại một chút.

Honma ngồi tít cuối quầy thu ngân, cạnh đó là Mama-san và người pha

chế rượu, câu chuyện đời của người này khiến Honma nhớ tới Isaka. Một
bình hoa lớn chễm chệ đứng ở phía đầu quầy thu ngân, toàn hoa giả.

Những quán bar nhỏ như thế này thường khá lặng lẽ. Nơi đây không

trang bị bộ dàn karaoke như ở quán Bacchus. Bọn họ không đầu tư nhiều
tiền mua các loại đồ đạc như các quán lớn hơn. Có vẻ họ không muốn thu
hút khách vãng lai mà chủ yếu là chốn nghỉ chân của các nhân viên văn
phòng trung lưu, không hẳn là dạng chi quá sộp. Một nơi kín đáo để cất giữ
những bí mật riêng tư. Kể cả lúc này, có bốn vị khách trong quán, nhưng cả
bốn đều ngồi một mình. Không gian đủ thoải mái. Có lẽ đây là lý do giúp
nó trụ lại được trong ngành suốt mười năm qua.

Khi Honma vừa thốt lên, “Tôi quen một người từng làm việc ở đây,” cô

ta liền cắt ngang. “Anh đang đi điều tra à?”

“Trước tiên có lẽ cô nên cho tôi hay làm sao cô biết tôi là cảnh sát,” anh

nhấn giọng. “Một gã trai không thể đến nơi bạn gái anh ta từng làm việc, để
tưởng nhớ lại chuyện xưa sao?”

Câu hỏi của anh khiến cô ta bật cười. “Chỗ chúng tôi không có kiểu

người nhạy cảm như thế đâu. Hơn nữa tôi thường để mắt đến bạn trai
những người làm ở đây, thế nên những câu như thế chẳng lừa được tôi
đâu.”

“Để mắt?” Anh gãi gãi trán. “Có lẽ theo dõi thì đúng hơn chứ nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.