KASHA - Trang 159

Mama-san chớp mắt nhìn Honma rồi quay sang tay pha chế rượu. “Nghe

không, Kikuchi? Là Shoko.”

Kikuchi đang lau khô mấy cái ly, khẽ gật đầu. “Có, tôi nghe thấy rồi.”

“Vậy là cậu nhớ người này?” Honma quay sang hỏi cậu ta.

“Cô ta đến đây rồi biến mất - phụp! - thậm chí chẳng bao giờ quay lại lấy

nốt tiền lương.”

“Đúng như cậu ta nói.” Người phụ nữ cúi sát hơn, tựa mạnh vào quầy

khiến dây áo hằn lên bờ vai trái. “Chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy,
trước và sau cô ta. Tôi vẫn nghĩ mình vốn quan tâm để ý đến người làm.”
Cô vỗ vỗ bàn tay phải lên phía ngực, như thể những ký ức vẫn chen chúc
trong đó. Rồi cô ngước lên, đôi mắt linh hoạt hẳn. “Vậy ra anh đến tìm
Shoko?”

“Chính là cô ta.”

“Cô ta có... Cô ta đã...”

“Không, không tệ đến mức ấy. Đó là lý do tôi không giơ thẻ cảnh sát ra.”

Đã đến lúc kể lể câu chuyện buồn tủi cửa Jun rồi. “Cô ta đính hôn với cháu
họ tôi. Nhưng rồi hoảng loạn chạy trốn. Vốn biết thằng cháu của tôi không
ra gì, nên tôi cũng chẳng muốn trách cô ta, chẳng muốn gây áp lực làm gì.
Nhưng điều làm tôi lo nghĩ hơn cả là thằng cháu tôi nhờ cô ta vay ít tiền.
Tôi nghĩ nó phải trả lại cho cô ta. Thằng cháu tôi bảo đừng có mơ, nhưng
chuyện này không thể cứ lần lữa được. Tôi không muốn đang lúc nửa đêm
lại bị tóm cổ.”

Mama-san và người pha chế rượu đưa mắt nhìn nhau. Nhìn trực diện, vẻ

mặt cậu ta ưa nhìn hơn Isaka.

“Shoko đã đính hôn?” Cô ta gần như líu lưỡi cả câu. “Cháu anh cũng là

cảnh sát à?”

“Không, là nhân viên ngân hàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.