KASHA - Trang 98

“Cô ta làm ở một quán bar, tôi nghĩ thế. Điều này có gây phiền toái khi

cô ta chuyển tới đây sống không?”

Nobuko mỉm cười. Nét cười nơi ánh mắt khiến gương mặt bà ta thêm

phần xinh đẹp. “Nếu tôi để tâm đến những chuyện đó thì chắc sẽ chẳng có
ai thuê nhà. Chúng tôi thu tiền ba tháng một và thảo hợp đồng với những
điều khoản khá chặt chẽ. Vì thế nên nếu vẫn trong giới hạn, chúng tôi
không can thiệp đến sinh hoạt của người thuê trọ dù ở nhà hay chỗ làm.”
Bà Konno là một phụ nữ làm kinh doanh. Bà ta không hề trang điểm, hình
như không nhận ra vẻ cuốn hút của chính mình. “Nhìn chung cô ta khá
được. Một người ở trọ lý tưởng, tôi nghĩ thế. Mỗi khi gặp tôi, cô ta đều cất
lời chào trước.”

Nhưng không hề báo trước, cô ta biến mất, để lại toàn bộ tài sản của

mình.

Điều này không thể coi là một dấu hiệu tốt được, Honma nghĩ. Nếu

Shoko thật đã bán đứt hộ khẩu của mình thì việc gì phải lặn mất tăm như
thế? Ít ra cô ta cũng phải chào bà chủ nhà một tiếng chứ.

Ngày 17 tháng Ba hai năm về trước là ngày cuối cùng nơi này còn dấu

vết của Shoko. Thế rồi ngay ngày đầu tháng tiếp theo, một phụ nữ khác bắt
đầu sống tại Honancho với cùng cái tên ấy. Honma bắt đầu cảm thấy nôn
nao trong người. Để ý thấy Nobuko vẫn đang nhìn mình nên anh quyết định
hỏi về thùng giấy. “Tôi xem qua được không?”

“Tất nhiên rồi.” Nobuko đặt cái thùng lên bàn, rồi mở nắp ra. “Đồ nội

thất tôi đã bán hoặc cho khiêng ra ngoài để người khác tới lấy. Nhưng mấy
thứ này, ừm...”

Cũng chẳng có gì mấy. Ba cuốn băng cassette, năm đôi bông tai rẻ tiền.

Một chiếc trâm cài đầu khảm ngọc trai trong một chiếc hộp nhỏ. Một cuốn
sổ màu vàng ghi các khoản chi tiêu, chỉ mới viết được đúng một trang. Một
tấm thẻ bảo hiểm y tế, hết hạn vào ngày 31 tháng Ba năm 1990, lấy địa chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.