KẺ BÁO THÙ - Trang 104

Kẻ Hành quyết bắn tám giây…”

“Kẻ Hành quyết ư?”
Cô mỉm cười bẽn lẽn. “Tôi mới đặt cho hắn cái tên đó chỉ để gọi riêng

thôi. Ông tôi có một trang trại, nên tôi… đúng thế.”

“Ở đâu?”
“Valle, thung lũng Sete.”
“Và cô đã từng thấy gia súc ở đó bị giết?”
“Vâng.” Giọng điệu của Beate ngầm định là chớ có hỏi thêm nữa. Beate

ấn nút TUA CHẬM và khuôn mặt Stine Grette bắt đầu trở nên sinh động.
Harry thấy cô ta chớp mắt và môi mấp máy rất chậm. Anh bắt đầu cảm thấy
sợ phải nhìn thấy cảnh nổ súng thì Beate đột ngột dừng đoạn băng lại.

“Anh có thấy không?” cô hỏi, vẻ phấn khích.
Vài giây trôi qua Harry mới lên tiếng.
“Cô ta đang nói!” anh thốt lên. “Cô ta đang nói gì đó trước lúc chết vài

giây, nhưng không nghe thấy gì trong phần thu thanh cả.”

“Là vì cô ta đang thì thào.”
“Làm sao tôi lại bỏ sót đoạn này được nhỉ? Nhưng tại sao? Và cô ta nói

gì?”

“Tôi hy vọng là chúng ta sẽ sớm tìm ra. Tôi đã liên lạc với một chuyên gia

đọc cử động miệng ở Viện Nghiên cứu Câm Điếc. Anh ta đang trên đường tới
đây.”

“Tuyệt.”
Beate liếc nhìn đồng hồ đeo tay. Harry cắn môi dưới, hít một hơi và nói

khẽ. “Beate, tôi đã từng…”

Anh thấy cô sững người khi anh gọi tên cô mà không dùng họ. “Tôi từng

có một đồng nghiệp tên là Ellen Gjelten.”

“Tôi biết,” cô nói nhanh. “Chị ấy bị giết gần sông.”
“Đúng thế. Khi tôi và cô ấy bị tắc trong một vụ điều tra, chúng tôi đã sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.