KẺ BÁO THÙ - Trang 108

“Tôi không đồng ý với anh.”
Harry dừng phắt lại khiến Beate suýt lao vào anh. Vẻ mặt hoảng hốt cô

ngước lên, nhìn vào một con mắt mở to.

“Tốt,” anh nói.
Beate tỏ vẻ bối rối. “Ý anh là sao?”
“Không đồng ý là tốt. Không đồng ý có nghĩa là cô đã nhìn thấy hoặc hiểu

được điều gì đó mặc dù cô không hoàn toàn chắc chắn về nó. Và có điều gì
đó tôi vẫn chưa hiểu ra.” Anh lại đi tiếp. “Cứ cho là cô đúng đi, vậy thì để
xem chuyện này dẫn tới đâu.” Anh dừng lại trước thang máy và nhấn nút.

“Anh đi đâu bây giờ?” Beate hỏi.
“Kiểm tra lại một số chi tiết. Gần một tiếng nữa tôi sẽ quay lại.”
Cửa thang máy mở ra và sếp Ivarsson bước ra.
“Chà!” ông ta tươi cười. “Hai điều tra viên bậc thầy đang lần theo dấu vết

đây. Có gì mới để báo cáo chưa?”

“Vấn đề cốt yếu của chuyện làm việc hai nhóm song song là tôi không

phải báo cáo thường xuyên. Phải không?” Harry nói, vòng qua ông ta để vào
thang máy. “Nếu tôi hiểu đúng ý của ông và FBI thì là vậy.”

Nụ cười và ánh mắt của Ivarsson vẫn không hề suy suyển. “Nhưng rõ ràng

là chúng ta vẫn phải chia sẻ những thông tin then chốt.”

Harry bấm nút xuống tầng một, nhưng Ivarsson đã đứng chặn ở cửa.
“Thế nào?”
Harry nhún vai. “Stine Grette thì thào gì đó với tên cướp trước khi bị bắn.”
“À há?”
“Chúng tôi tin rằng cô ta đã thì thào: ‘Đó là lỗi của tôi’.”
“Đó là lỗi của tôi ư?”
“Đúng vậy.”
Lông mày Ivarsson nhíu lại. “Không thể là thế chứ? Nếu cô ta nói ‘Đó

không phải là lỗi của tôi thì còn có lý’. Ý tôi là việc trưởng chi nhánh lấy tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.