KẺ BÁO THÙ - Trang 115

mì và cố dùng nó để che mặt. “Cha tôi,” cô lí nhí.

“Tôi xin lỗi. Tôi không định nói như vậy.”
“Không sao,” câu trả lời thốt ra ngay sau.
“Cha cô…”
“Bị giết,” cô nói. “Cũng lâu rồi mà.”
Harry ngồi im nghe tiếng nhai, nhìn xuống hai bàn tay.
“Tại sao anh lại lấy cuốn băng của tuần trước vụ cướp?” Beate hỏi.
“Vì cái thùng rác,” Harry nói.
“Nó thì liên quan gì?”
“Tôi đã gọi cho công ty bán thùng để hỏi. Nó đã được một người tên Stein

Søbstad ở phố Idustrigata đặt hàng vào thứ Năm và ngày hôm sau chở đến
địa điểm như đã hẹn ngay bên ngoài siêu thị 7-Eleven. Có hai người tên Stein
Søbstad ở Oslo và cả hai đều phủ nhận là đã đặt mua chiếc thùng. Giả thuyết
của tôi là tên cướp đã cho đặt nó ở đó cốt chặn tầm nhìn từ cửa sổ của cửa
hàng này để máy quay không thể ghi hình hắn lúc ra khỏi ngân hàng và sang
đường. Nếu hắn đã do thám quanh cửa hàng này cùng ngày hôm hắn đặt mua
cái thùng thì chúng ta sẽ có thể thấy ai đó nhìn vào máy quay và từ cửa sổ
cửa hàng về phía ngân hàng, để kiểm tra các góc nhìn hay gì đó.”

“Với một chút may mắn. Nhân chứng bên ngoài siêu thị 7-Eleven nói rằng

tên cướp vẫn đeo mặt nạ khi hắn băng qua đường, vậy thì hắn lại phải đặt
mua thùng rác làm gì cho lằng nhằng?”

“Có lẽ theo kế hoạch hắn sẽ cởi cái mũ trùm đầu khi sang đường.” Harry

thở dài. “Tôi không biết, tôi chỉ biết là có vấn đề gì đó với cái thùng rác xanh
đó thôi. Nó nằm đó cả tuần và ngoài mấy món vứt đi mà thỉnh thoảng người
qua đường quẳng vào thì chẳng ai sử dụng đến nó cả.”

“OK,” Beate nói, nhận cuốn băng và đứng dậy.
“Một điều này nữa,” Harry nói. “Cô biết gì về gã Raskol Baxhet này?”
“Raskol ư?” Beate nhíu mày. “Hắn là một huyền thoại cho đến khi ra tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.