KẺ BÁO THÙ - Trang 116

thú. Nếu tin đồn là đúng thì hắn nhúng tay vào chín mươi phần trăm số vụ
cướp ngân hàng ở Oslo, theo cách này hay cách khác. Theo phán đoán của
tôi, hắn có thể chỉ mặt tất cả những kẻ đã từng cướp ngân hàng ở đây trong
vòng hơn hai mươi năm qua.”

“Vậy là Ivarsson đang định sử dụng hắn cho việc đó. Giờ hắn đang bóc

lịch ở đâu?”

Beate chĩa một ngón cái ra sau vai. “Bên Cánh A.”
“Ở Botsen hả?”
“Vâng. Và hắn nhất định không hé một lời với bất cứ nhân viên cảnh sát

nào trong thời gian thụ án.”

“Vậy thì điều gì khiến Ivarsson nghĩ là ông ta sẽ thành công?”
“Rốt cuộc thì ông ta đã tìm ra điều gì đó Raskol muốn để ông ta thương

lượng. Ở Botsen, người ta nói rằng đó là điều duy nhất mà Raskol hỏi xin kể
từ khi hắn vào đó. Được phép tới dự đám tang của một người thân.”

“Vậy ư?” Harry thốt lên, hy vọng là mặt anh không để lộ điều gì.
“Cô ta sẽ được chôn cất trong hai ngày nữa, và Raskol gửi lời khẩn cầu lên

giám đốc trại giam để được phép tới dự.”

Sau khi Beate đi khỏi, Harry vẫn ngồi lại. Giờ nghỉ ăn trưa đã hết và căng

tin đang vắng dần. Lẽ ra nó phải sáng sủa, ấm cúng và được điều hành bởi
một công ty thực phẩm quốc gia, vì vậy Harry thích ăn ở ngoài phố hơn.
Nhưng anh chợt nhớ ra đây là nơi anh đã từng khiêu vũ với Rakel trong bữa
tiệc Giáng sinh; chính xác là tại đây anh đã quyết định tấn công cô. Hay là
ngược lại nhỉ? Tay anh vẫn còn cảm thấy đường cong của tấm lưng cô.

Anna sẽ được mai táng trong hai ngày nữa, và không ai mảy may nghi ngờ

rằng cô đã tự vẫn. Anh là người duy nhất có mặt ở đó nên có thể phủ định họ,
nhưng anh lại chẳng nhớ nổi điều gì. Vậy tại sao anh không thể để cho mọi
chuyện cứ thế trôi qua? Anh sẽ mất tất cả chứ đâu được gì. Nếu không anh có
lý do gì khác, cớ gì anh không quên phứt vụ này vì họ, vì anh và Rakel?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.