KẺ BÁO THÙ - Trang 131

với mặt đường, được coi là ‘thiết bị điều tiết giao thông’, với vận tốc 110
km/h và thực hiện một cú rê khéo léo khiến những cái lốp rít lên, rồi ngoặt
qua khúc quanh chữ chi trên mé gần vịnh của Ga Trung tâm Oslo, thì Harry
nhận ra rằng vẫn chưa mất hết hy vọng.

“Gã khùng khốn kiếp nào dạy cô lái xe vậy?” anh hỏi, tay bám chặt ghế

trong lúc chiếc xe ngoăn ngoắt luồn lách giữa những dòng xe trên xa lộ ba làn
dẫn tới đường hầm Ekeberg.

“Tự học,” Beate đáp.
Tới giữa đường hầm Valerenga, một cái xe tải lớn, xấu xí, đang nhả khói

dầu diesel lù lù hiện ra trước xe họ. Nó lết vào làn đường bên phải; sau xe,
được cố định bằng hai cái cẩu sắt màu vàng, là cái thùng rác màu xanh in
dòng chữ Ban Quản lý Rác thải Olso.

“Thế chứ!” Harry kêu lên.
Beate phóng lên ngoặt vào trước đầu xe tải, đi chậm lại và bật xi nhan

phải. Harry hạ cửa kính xuống, thò một tay ra giơ thẻ lên, tay kia vẫy chiếc
xe tải tấp vào lề đường.

Người lái xe không phản đối Harry ngó vào cái thùng rác, nhưng thắc mắc

là sao họ không đợi đến lúc tới bãi Metodica mà đổ rác ra xem.

“Tôi không muốn cái chai đó bị nghiền nát!” Harry nói to để át tiếng ồn

của xe cộ đang chạy qua phía sau chiếc xe tải.

“Tôi chỉ nghĩ cho bộ vest đẹp đẽ của anh thôi,” người lái xe nói, nhưng

Harry đã nhảy phắt vào cái thùng rồi. Lát sau, những tiếng rầm rầm vang ra
từ trong thùng, người lái xe và Beate nghe thấy Harry văng tục. Rồi một hồi
sục sạo nữa. Và cuối cùng một tiếng “Đây rồi!” vang lên trước khi Harry ló
ra phía trên cái thùng, tay giơ cao cái túi bóng màu trắng như chiến lợi phẩm.

“Đưa tới cho Weber ngay lập tức và bảo ông ấy đây là việc khẩn,” Harry

nói trong lúc Beate nổ máy. “Bảo tôi gửi lời chào.”

“Nói thế có giúp được gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.