KẺ BÁO THÙ - Trang 151

“Nghe này…”
“Tôi e là chuyện này không phải là chủ đề để thảo luận. Tôi sẽ liên hệ với

ông hoặc vợ ông nếu có điều gì đó tôi cần biết.”

“Chờ đã! Anh không hiểu rồi. Vợ tôi sẽ rất… buồn lòng.”
“Ông nói đúng, tôi không hiểu. Bà ấy ốm à?”
“Ốm ư?” Albu nói, giọng sửng sốt. “Không, nhưng…”
“Thế thì tôi đề nghị là chúng ta sẽ kết thúc cuộc trò chuyện ở đây.” Harry

nhìn mình trong gương. “Giờ không phải là giờ làm việc của tôi. Chào ông.”

Anh gác máy và nhìn vào gương lần nữa. Nó đã biến mất, cái nụ cười ruồi,

niềm sung sướng mà sự Thù hận đã mang lại. Tiểu nhân. Tự phụ. Tàn ác.
Bốn chữ ‘T’ của sự trả thù. Nhưng còn có gì đó khác nữa. Một thứ gì đó có
vẻ bất ổn. Có gì đó bị thiếu mất. Anh nhìn hình ảnh phản chiếu. Có lẽ đó chỉ
là cảm giác do ánh sáng chiếu vào.

Harry ngồi trước máy tính nghĩ rằng chắc anh sẽ phải nói chuyện với

Aune về bốn chữ ‘T’ này. Ông ta chuyên thu thập những chuyện kiểu đó.
Email anh vừa nhận được được gửi từ một địa chỉ mà anh chưa từng thấy bao
giờ: [email protected]. Anh nhấp chuột.

Và khi anh ngồi đó, một luồng ớn lạnh truyền đi khắp cơ thể Harry Hole,

để rồi sẽ còn đọng lại suốt cả một năm trời.

Chuyện xảy ra khi anh đọc email trên màn hình. Tóc gáy anh dựng đứng

và da trên người anh căng như quần áo bị co vải.

Cùng chơi chứ? Hãy tưởng tượng là mày vừa ăn tối với một người đàn bà

hôm trước thì hôm sau người ta phát hiện ra cô ta đã chết. Mày sẽ làm gì?

TBK

Điện thoại réo lên ai oán. Harry biết đó là Rakel. Anh cứ để mặc nó kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.