KẺ BÁO THÙ - Trang 157

“Anh phải ra dáng nam nhi mà chịu thôi,” Weber nói, lại quay sang Harry.

“Ít ra thì anh cũng không phải chịu cảnh của Ivarsson hôm nay.”

“Ivarsson ư?”
“Anh chưa nghe chuyện xảy ra ở Culvert hôm nay sao?”
Harry lắc đầu. Weber cười khùng khục và xoa tay. “Nếu thế thì tôi sẽ kể

cho anh nghe một câu chuyện hay ho để giúp anh vui vẻ lên đường nhé.”

Cách kể chuyện của Weber rất giống với bản báo cáo của ông. Những câu
ngắn gọn, không trau chuốt, phác họa giản lược vụ việc xảy ra mà không hề
thêm mắm giặm muối về cảm xúc, giọng điệu hay nét mặt. Nhưng Harry
cũng chẳng gặp khó khăn lắm trong việc mường tượng ra toàn cảnh. Anh có
thể hình dung ra hai sếp Rune Ivarsson và Weber đi vào phòng dành cho
khách tới thăm ở bên Cánh A và có thể nghe thấy cả tiếng cửa bị khóa lại sau
lưng họ. Cả hai căn phòng đều nằm cạnh quầy lễ tân và được trang bị đồ đạc
như trong gia đình. Tù nhân có thể tận hưởng chút yên bình với người thân
trong một căn phòng mà thậm chí người ta còn cố gắng làm cho ra vẻ ấm
cúng - nội thất đơn giản, hoa giả và hai bức tranh màu nước nhạt trên tường.

Raskol đang đứng thì hai người bước vào. Dưới nách hắn kẹp một cuốn

sách dày cộp, và trên chiếc bàn thấp tè trước mặt họ có một bàn cờ vua đã
bày sẵn. Hắn chẳng nói một lời, chỉ nhìn họ chằm chằm bằng cặp mắt nâu u
buồn. Hắn mặc một chiếc sơ mi trắng trông như áo khoác dài gần ngang gối.
Ivarsson có vẻ lúng túng bèn cộc cằn bảo tên Di gan lênh khênh, gầy gò kia
ngồi xuống. Raskol làm theo lệnh, miệng khẽ nhếch lên cười.

Ivarsson đưa Weber đi cùng thay vì mấy nhân viên trẻ trong nhóm điều tra

vì ông ta nghĩ rằng tay cáo già này có thể giúp ông ta ‘cân đo Raskol’, như
lời ông ta nói. Weber kê một cái ghế tựa sát cửa và lôi một cuốn sổ ra trong
lúc Ivarsson ngồi đối diện với tên tù khét tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.