KẺ BÁO THÙ - Trang 171

ấy từng rất hay liên lạc với cha mẹ mình. Nhưng rồi chúng tôi đã có nhau.
Chúng tôi chẳng cần tới ai khác nữa.”

“Cô ấy có thể có liên hệ với ai khác mà anh không biết chứ?” Beate hỏi.
Grette nhìn cô. “Ý cô là gì?”
Má Beate đỏ bừng lên và cô thoáng mỉm cười. “Ý tôi là vợ anh có thể

không nhất thiết phải kể lại mọi cuộc trò chuyện với tất cả những ai mà cô ấy
gặp.”

“Tại sao không? Cô đang cố gắng nói điều gì vậy?”
Beate nuốt khan và liếc sang Harry. Anh đỡ lời. “Trong những cuộc điều

tra, chúng tôi luôn luôn phải kiểm tra mọi khả năng, dù có thể khó lòng xảy
ra. Và một trong những khả năng đó là có nhân viên ngân hàng đã cấu kết với
tên cướp. Đôi khi có nội gián trong cả việc lên kế hoạch lẫn thực hiện vụ
cướp. Ví dụ như ở đây, rõ ràng tên cướp biết khi nào cây ATM được nạp
tiền.” Harry nhìn chăm chú vẻ mặt Grette để xem anh ta đón nhận chuyện đó
như thế nào. Nhưng ánh mắt anh ta cho thấy anh ta đã lại rời bỏ họ. “Chúng
tôi cũng đặt những câu hỏi này với tất cả các nhân viên khác,” anh nói dối.

Một con chim ác là kêu ré lên trên cái cây bên ngoài. Tiếng kêu ai oán, cô

đơn. Grette gật đầu. Lúc đầu còn chậm chạp, sau nhanh hơn.

“À,” anh ta nói. “Tôi hiểu rồi. Các vị nghĩ đó là lý do vì sao Stine bị bắn

chứ gì. Các vị nghĩ cô ấy biết tên cướp. Và khi hắn sử dụng cô ấy xong rồi thì
hắn bắn cô ấy để chặt đứt mọi liên hệ dẫn tới hắn, phải vậy không?”

“Phải, ít ra thì đó cũng là một khả năng trên lý thuyết,” Harry nói.
Grette lắc đầu và lại cười: tiếng cười buồn bã, trống rỗng. “Rõ ràng là các

vị chẳng hiểu gì về Stine của tôi cả. Cô ấy chẳng bao giờ có thể làm bất cứ
chuyện gì như thế. Và việc gì cô ấy phải làm thế? Nếu cô ấy sống lâu thêm
chút nữa thì cô ấy đã là triệu phú rồi.”

“Vậy sao?”
“Walle Bøldtker, ông cô ấy. Tám mươi lăm tuổi và sở hữu ba tòa chung cư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.