KẺ BÁO THÙ - Trang 184

vào trong chiếc giày. Cậu có nhớ đã từng được dạy gì về chứng cứ pháp y ở
trường Cảnh sát không?”

“Chúng tôi được học ít lắm. Anh không thế ư?”
“Không. Có những va li bằng kim loại đựng những dụng cụ sơ đẳng trong

ba chiếc xe tuần tra. Bột phấn, bút lông, và màng nhựa dẻo để lấy dấu vân
tay. Thước dây, đèn pin, dây thừng, những dụng cụ kiểu như vậy. Tôi muốn
cậu đặt trước một chiếc xe như vậy cho ngày mai.”

“Harry…”
“Và gọi trước cho người chủ hiệu tạp hóa để hỏi rõ đường đi. Cố gắng nói

sao cho có vẻ thành thật và ngay thẳng để họ không nghi ngờ bất cứ điều gì.
Cứ bảo là cậu đang xây một căn nhà gỗ và người kiến trúc sư mà cậu đang
thuê bảo cậu tham khảo căn nhà của Albu. Cậu chỉ muốn tới đó xem thôi.”

“Harry, chúng ta không thể cứ thế…”
“Mang theo cả một cái xà beng nữa.”
“Nghe tôi nói hẵng!”
Tiếng hét của Halvorsen khiến hai con mòng biển ré lên khàn khàn và cất

cánh bay ra vịnh. Anh ta vừa nói vừa đếm đầu ngón tay. “Chúng ta không có
lệnh khám của tòa. Chúng ta không có bất cứ chứng cứ nào để xin lệnh.
Chúng ta… chẳng có gì hết. Và quan trọng nhất là chúng ta - hay phải nói là
tôi - không được biết hết toàn bộ dữ kiện. Anh chưa kể hết với tôi, phải
không, Harry?”

“Điều gì khiến cậu nghĩ…?”
“Đơn giản thôi. Động cơ của anh không đủ mạnh. Quen biết một người

đàn bà không phải là một động cơ đủ mạnh để đột nhiên bất chấp mọi quy
tắc, đột nhập vào những căn nhà gỗ và liều lĩnh với công việc của mình. Và
cả của tôi. Tôi biết anh có thể hơi lẩn thẩn, Harry ạ, nhưng anh không ngu
ngốc.”

Harry nhìn mẩu thuốc lá thừa trôi lập lờ trên vũng nước. “Chúng ta biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.