KẺ BÁO THÙ - Trang 186

luôn tìm lối đi nhanh nhất giữa hai địa điểm mà không thèm đếm xỉa đến
đường xá. Ở cuối lối mòn có một biển đã bị đá đổ: KHÔNG GIẪM LÊN CỎ.

“Cậu đã nghe nói tới vụ cướp ngân hàng trên đường Grønlandsleiret đầu

giờ sáng nay chưa?” Møller hỏi.

Harry gật đầu. “Thú vị là hắn chọn chỗ hành động chỉ cách đồn cảnh sát

một trăm mét.”

“Thật trùng hợp, chuông báo động của ngân hàng lại đang được sửa.”
“Tôi không tin vào sự trùng hợp,” Harry nói.
“Sao? Cậu nghĩ là có kẻ tiếp tay à?”
Harry nhún vai. “Hoặc ai đó biết về vụ sửa chữa.”
“Chỉ có ngân hàng và những người sửa chữa biết. Và chúng ta.”
“Không phải là ông đang muốn nói về vụ cướp ngân hàng phải không,

sếp?”

“Không,” Møller nói, nhảy vòng sang để tránh một vũng nước. “Ngài

Giám đốc Sở Cảnh sát đã thảo luận với Thị trưởng. Tất cả những vụ cướp
này khiến ông ấy đau đầu.”

Trên đường đi, họ dừng lại nhường đường cho một người phụ nữ với ba

đứa trẻ theo sau. Cô ta đang mắng mỏ chúng với giọng giận dữ và kiệt sức,
tránh ánh nhìn của Harry. Đang là giờ thăm người thân ở nhà tù Botsen.

“Ivarsson làm việc hiệu quả. Không ai nghi ngờ gì về chuyện đó cả,”

Møller nói. “Tuy nhiên, Kẻ Hành quyết có vẻ thuộc loại bản lĩnh khác hẳn so
với những kẻ chúng ta thường gặp. Giám đốc Sở nghĩ rằng lần này có lẽ
những biện pháp thông thường sẽ là không đủ.”

“Có lẽ vậy, nhưng thế thì sao? Thêm một vụ ‘trường hợp số hai’ nữa cũng

đã có gì bê bối lắm đâu.”

“Trường hợp số hai là sao?”
“Đội khách thắng. Vụ án không phá được. Từ lóng chuẩn hiện hành, thưa

sếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.