KẺ BÁO THÙ - Trang 201

Harry nhìn chằm chằm cái logo trên cửa sau của chiếc xe tải:

AMOROMA. MÃI LÀ CỦA ANH. “Tại sao không?”

“Tôi không thấy anh ta có vẻ gì là kẻ giết người cả. Cái kiểu người có học

thức, không vòng vèo. Người cha đáng tin cậy với lý lịch sạch sẽ và một công
ty mà anh ta tự mình gây dựng.”

“Anh ta đã ngoại tình.”
“Ai mà không chứ?”
“Phải, ai mà không,” Harry chậm rãi nhắc lại. Rồi đột ngột nổi quạu. “Cậu

định đi sau cái xe tải này để nó hắt đất vào mặt chúng ta suốt từ đây về tới
Oslo hay sao thế?”

Halvorsen nhìn gương rồi lái sang làn đường bên trái. “Thế động cơ của

anh ta là gì?”

“Sao ta không hỏi thẳng?” Harry nói.
“Ý anh là sao? Lái xe tới nhà anh ta để hỏi á? Tiết lộ rằng chúng ta vừa

tìm được chứng cứ bằng cách bất hợp pháp để rồi cùng lúc bị đuổi việc sao?”

“Cậu không cần phải đi. Tôi sẽ tự đi.”
“Thế anh nghĩ là anh sẽ đạt được gì khi làm thế? Nếu lộ chuyện chúng ta

đột nhập vào nhà anh ta mà không có lệnh khám thì sẽ chẳng có lấy một thẩm
phán nào ở vùng này chấp nhận đưa vụ án đó ra xét xử đâu.”

“Chính xác thì đó là lý do đấy.”
“Chính xác… Xin lỗi anh, nhưng mà những câu đố này đang bắt đầu khiến

tôi thấy mệt đầu rồi đấy, Harry ạ.”

“Vì chúng ta không có gì để làm bằng chứng trước tòa, nên chúng ta phải

gây sức ép để tìm được thứ gì đó mà chúng ta có thể sử dụng.”

“Sao không gọi anh ta tới thẩm vấn, cho anh ta cái ghế êm ái, mời anh ta

uống cà phê và bật cuốn băng lên?”

“Không. Chúng ta không cần cả tá lời nói dối được thu băng khi mà chúng

ta không thể dùng điều chúng ta biết để chứng minh là anh ta nói dối. Cái mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.