KẺ BÁO THÙ - Trang 212

Tiếng động cơ ù ù lúc to lúc nhỏ. Tôi cảm thấy lúc này tôi đang hạ xuống

thấp. Tôi nhắm mắt lại và bất giác hít một hơi, biết chuyện gì sắp tới. Nàng.
Nàng mặc bộ váy nàng đã mặc lần đầu tôi gặp nàng.

Chúa ơi, chưa gì tôi đã thèm muốn nàng. Sự thực là nỗi thèm muốn đó sẽ

không được thỏa mãn, dù nàng có còn sống đi nữa, cũng chẳng thay đổi được
điều gì. Mọi thứ ở nàng đều là không thể. Đức hạnh và đam mê. Mái tóc
dường như hút hết tất cả ánh sáng trên đời, nhưng lại tỏa sáng như vàng ròng.
Tiếng cười thách thức trong khi những giọt nước mắt lăn dài trên má. Cặp
mắt đầy căm ghét khi tôi đi vào trong nàng. Những lời tuyên bố giả dối về
tình yêu và khoái cảm thành thật của nàng khi tôi tìm đến với nàng bằng
những cái cớ cũ rích sau những lần thất hứa. Những hứa hẹn được lặp lại khi
tôi nằm cạnh nàng trên giường, đầu gối lên cái vết hằn do kẻ khác để lại.
Chuyện đó cách đây đã lâu lắm. Cả triệu năm rồi.

Tôi nhắm nghiền mắt để không nhìn thấy phần kế tiếp. Phát súng tôi đã

bắn nàng. Đôi đồng tử của nàng từ từ nở rộng ra như một bông hồng đen;
máu chảy thành dòng, rơi xuống và chạm đất với một tiếng thở dài mệt mỏi;
cổ nàng gãy và đầu nàng ngật ra sau. Và lúc này thì người đàn bà tôi yêu đã
chết. Đơn giản thế thôi.

Nhưng tôi vẫn chẳng hiểu gì về chuyện đó cả. Chính đó mới là điều tuyệt

đẹp. Đơn giản và đẹp đến mức khó mà sống nổi cùng nó. Áp suất trong
khoang máy bay giảm xuống và sự căng thẳng tăng lên. Từ bên trong. Một
lực vô hình dồn ép lên màng tai tôi và bộ não mềm yếu. Có gì đó mách bảo
tôi rằng chuyện sẽ diễn ra như thế này. Sẽ không ai tìm ra tôi, không ai moi
được bí mật của tôi, nhưng kế hoạch sẽ vẫn vỡ tan. Từ bên trong.

CỜ TỈ PHÚ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.