KẺ BÁO THÙ - Trang 241

“Ái chà, một tay cảnh sát lại biết nhiều hơn bộ luật hình sự này. Nếu tất cả

dân Di gan đều dối trá mà tôi lại là dân Di gan, thế thì tức là định kiến đó
không đúng. Vì vậy sự thật là tôi sẽ nói thật và khi đó thì lại đúng là dân Di
gan luôn nói dối. Tức là tôi đang nói dối. Một lập luận vòng tròn không thể
phá vỡ. Cuộc đời tôi là thế đó và đó là sự thật duy nhất.” Hắn cười dịu dàng,
gần như tiếng cười của phụ nữ.

“Giờ thì ông đã thấy được nước đi khai cuộc cờ của tôi rồi. Đến lượt ông

đấy.”

Raskol nhìn Harry. Hắn gật đầu.
“Tôi tên là Raskol Baxhet. Đó là một cái tên Anbani, nhưng cha tôi không

chịu thừa nhận rằng chúng tôi là người Anbani. Ông ấy bảo Anbani là cái lỗ
đít của châu Âu. Vì thế tôi và tất cả các anh chị em tôi đều được dặn rằng
chúng tôi sinh ra ở Rumani, được rửa tội ở Bungary và cắt bao quy đầu ở
Hungary.”

Raskol giải thích rằng gia đình hắn có lẽ là người Meckari, nhóm người Di

gan gốc Anbani lớn nhất. Cả gia đình đã bỏ chạy trong cuộc thảm sát người
Di gan của Enver Hoxha, vượt núi để tới Montenegro và bắt đầu đi về phía
Đông để làm ăn.

“Chúng tôi bị truy đuổi ở bất cứ nơi nào chúng tôi tới. Người ta bảo chúng

tôi ăn trộm. Đương nhiên là thế, nhưng họ thậm chí còn chẳng thèm thu thập
bằng chứng. Việc chúng tôi là dân Di gan chính là bằng chứng. Tôi nói với
anh chuyện này là bởi để nhìn nhận một người Di gan, anh phải biết rằng từ
lúc sinh ra hắn đã có trên trán cái dấu hiệu của kẻ hạ lưu. Chúng tôi bị mọi
chế độ ở châu Âu ngược đãi. Chẳng có gì khác biệt giữa phát xít, cộng sản
hay dân chủ. Chỉ có điều phát xít hành động hiệu quả hơn. Dân Di gan chẳng
nhặng xị lên về vụ Diệt chủng thời Thế Chiến là vì sự khác biệt của nó với
những sự khủng bố mà chúng tôi thường phải hứng chịu không lớn lắm. Anh
có vẻ không tin tôi nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.