KẺ BÁO THÙ - Trang 249

bắt. Những tên cướp ngân hàng siêu hạng thì không nổi tiếng cũng không có
gì để trích dẫn cả. Anh chẳng bao giờ nghe nói tới chúng vì chúng chẳng bao
giờ bị bắt cả. Vì chúng không thẳng thắn và đơn giản. Kẻ mà anh đang tìm
kiếm là một trong số đó.”

Harry chờ đợi.
“Grette,” Raskol nói.

“Grette ư?” Beate chằm chằm nhìn Harry, mắt như muốn nhảy ra khỏi tròng.
“Grette?” Mạch máu nơi cổ cô phồng lên. “Grette có chứng cứ ngoại phạm
mà! Trond Grette chỉ là một gã kế toán thỏ đế, không thể là cướp ngân hàng
được! Trond Grette… là… là…”

“Kẻ vô tội,” Harry nói. “Tôi biết.” Anh đóng cửa văn phòng lại sau lưng

và ngồi tụt sâu xuống chiếc ghế tựa trước bàn làm việc. “Nhưng chúng ta
không nói về Trond Grette.”

Miệng Beate khép lại với một tiếng ực ướt át, nghe rõ mồn một.
“Cô đã nghe nói tới Lev Grette bao giờ chưa?” Harry hỏi. “Raskol bảo

rằng hắn chỉ cần xem ba mươi giây đầu tiên là đủ biết, nhưng hắn muốn xem
phần còn lại để chắc chắn bởi vì đã mấy năm nay chưa ai nhìn thấy Lev
Grette cả. Theo tin đồn mới nhất mà Raskol nghe được, Grette đang sống đâu
đó ở nước ngoài.”

“Lev Grette,” Beate nói, cái nhìn của cô lơ đễnh hướng ra xa. “Hắn là một

gã phi thường. Tôi nhớ có nghe cha tôi kể về hắn. Tôi đã đọc những bản báo
cáo về các vụ cướp mà hắn bị tình nghi là có dính líu hồi hắn mới mười sáu
tuổi. Hắn là một huyền thoại vì cảnh sát chẳng bao giờ bắt được hắn, và khi
hắn lặn không sủi tăm thì chúng ta thậm chí còn chẳng có nổi dấu vân tay của
hắn.” Cô nhìn Harry. “Làm sao tôi có thể ngu ngốc đến thế nhỉ? Cùng vóc
người. Cùng những nét tương tự. Anh trai của Trond Grette, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.