KẺ BÁO THÙ - Trang 250

Harry gật đầu.
Beate cau mày. “Nhưng thế thì có nghĩa là Lev Grette bắn chết em dâu.”
“Điều đó làm cho một số thứ khớp vào đúng vị trí, phải không?”
Cô chầm chậm gật đầu. “Khoảng cách hai mươi xăng ti mét giữa hai

khuôn mặt. Họ biết nhau.”

“Và nếu như Lev Grette biết hắn đã bị phát hiện…”
“Đương nhiên,” Beate nói. “Cô ta là nhân chứng. Hắn không thể liều lĩnh

để cô ta có thể tố giác hắn.”

Harry đứng dậy. “Tôi sẽ bảo Halvorsen pha thứ gì đó thật đặc cho chúng

ta. Giờ thì cùng xem cuốn băng đó nào.”

“Tôi đoán là Lev Grette không biết Stine làm việc ở đó,” Harry nói, mắt

vẫn dán vào màn hình. “Điều thú vị là hắn có lẽ đã nhận ra cô ta mà vẫn chọn
sử dụng cô ta làm con tin. Hẳn là hắn đã biết cô ta sẽ nhận ra hắn ở khoảng
cách gần, nếu không phải là vì điều gì khác thì cũng là qua giọng nói.”

Beate lắc đầu tỏ vẻ không hiểu trong lúc mải mê xem những hình ảnh của

căn phòng lớn của ngân hàng, nơi mọi thứ đã tạm thời trở nên im lặng, và
August Schulz, với cái dáng đi lệt xệt đã đi được nửa quãng đường. “Vậy thì
tại sao hắn lại làm thế?”

“Hắn là một kẻ chuyên nghiệp. Không để cho bất cứ chuyện gì phụ thuộc

vào may rủi. Từ giây phút này, Stine Grette coi như xong.” Harry dừng hình
đúng lúc tên cướp vừa bước qua cửa và nhìn khắp lượt căn phòng. “Khi Lev
Grette nhìn thấy cô ta và nhận thấy có khả năng hắn sẽ bị phát giác, hắn đã
biết là cô ta sẽ phải chết. Vì vậy hắn cứ sử dụng cô ta làm con tin rồi.”

“Lạnh như băng.”
“Âm bốn mươi. Điều duy nhất tôi không hiểu nổi là tại sao hắn lại sẵn

sàng giết người để tránh bị phát giác trong khi hắn đã bị truy nã vì những vụ
cướp ngân hàng khác.”

Weber đi vào với khay cà phê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.