KẺ BÁO THÙ - Trang 28

“Hy vọng là ông ta được điều trị hậu tâm chấn đúng cách,” Beate khẽ lẩm

bẩm và lắc đầu. “Tôi đã từng thấy nhiều người bị suy sụp tâm lý nặng sau khi
trải qua những vụ cướp như thế này.”

Harry không nói gì, nhưng nghĩ rằng câu đó hẳn là do cô lấy lại từ các

đồng nghiệp lớn tuổi hơn.

Tên cướp quay lại và giơ sáu ngón tay lên.
“Thú vị thật,” Beate lẩm bẩm và, không nhìn xuống, cô viết gì đó lên tập

giấy trước mặt. Harry theo dõi cô cảnh sát trẻ từ khóe mắt và thấy cô giật
mình khi súng nổ. Trong lúc tên cướp trên màn hình chộp lấy cái túi, nhảy
qua quầy giao dịch và chạy ra khỏi cửa thì cái cằm nhỏ nhắn của Beate hếch
lên và chiếc bút rơi khỏi tay cô.

“Chúng ta vẫn chưa đưa phần cuối lên mạng, hoặc là cho phát trên bất cứ

kênh truyền hình nào,” Harry nói. “Nhìn xem, giờ thì hắn đang ở trên camera
bên ngoài ngân hàng.”

Họ quan sát tên cướp băng qua đường trên lối dành cho người đi bộ ở phố

Bogstadveien rồi mới đi lên phố Industrigata. Rồi hắn biến mất khỏi máy
quay.

“Thế còn cảnh sát?” Beate hỏi.
“Đồn cảnh sát gần nhất ở Sørkedalsveien, ngay phía sau trạm thu phí

đường bộ, cách ngân hàng chỉ tám trăm mét. Tuy nhiên, phải mất hơn ba phút
từ lúc chuông báo động kêu họ mới tới nơi. Vì thế tên cướp có chưa đầy hai
phút để tẩu thoát.”

Beate trầm ngâm nhìn màn hình, quan sát người và xe cộ đi qua như thể

không hề có chuyện gì xảy ra.

“Kế hoạch tẩu thoát cũng được tính toán kỹ lưỡng như vụ cướp. Chiếc xe

bỏ trốn chắc đậu sau một góc phố nào đó để không lọt vào camera bên ngoài
ngân hàng. Hắn gặp may đấy.”

“Có lẽ vậy,” Harry đáp. “Mặt khác, hắn không hề khiến cô nghĩ rằng hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.