KẺ BÁO THÙ - Trang 29

là một kẻ dựa vào vận may, đúng không?”

Beate nhún vai. “Hầu hết những vụ cướp ngân hàng thành công đều có vẻ

như đã được lên kế hoạch tỉ mỉ.”

“OK, nhưng ở đây hắn biết khả năng cao là cảnh sát sẽ đến muộn. Tầm

giờ đó vào ngày thứ Sáu tất cả các xe tuần tra đều đang bận bịu ở đâu đó,
ở…”

“… nhà đại sứ Mỹ!” Beate kêu lên và vỗ trán. “Cuộc gọi nặc danh báo có

bom xe. Hôm đó tôi nghỉ nhưng có xem thời sự trên ti vi. Và nếu tính đến
chuyện bây giờ người ta quá khích đến mức nào thì rõ rằng là cảnh sát hẳn sẽ
đều phải chạy tới đó hết.”

“Chẳng có quả bom nào cả.”
“Đương nhiên rồi. Đó là thủ đoạn kinh điển hòng làm cho cảnh sát bận rộn

ở chỗ khác trước khi vụ cướp xảy ra.”

Họ lặng lẽ ngồi xem kỹ nốt đoạn cuối cuốn băng. August Schulz đứng đợi

ở chỗ sang đường cho người đi bộ. Đèn xanh chuyển sang đèn đỏ rồi lại xanh
mà ông ta vẫn đứng yên. Ông ta đang đợi gì? Harry tự hỏi. Một điều trái quy
tắc? Một chầu đèn xanh thật lâu? Hay một làn sóng xanh

*

dài cả trăm năm?

Chắc chắn rồi. Lẽ ra phải tới sớm chứ. Từ xa, anh nghe thấy tiếng còi hụ của
xe cảnh sát.

“Có gì đó không ổn lắm.”
Beate Lønn trả lời cùng tiếng thở dài mệt mỏi như là cụ non: “Lúc nào

chẳng có điều gì đó không ổn lắm.”

Rồi cuộn phim kết thúc và màn hình chỉ còn toàn những đốm nhiễu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.