KẺ BÁO THÙ - Trang 294

cần sa quấn không lẫn đi đâu được phả đến.

“Tôi đang nghĩ nhiều hơn về cái chuyện khoảng cách thân mật và giả thiết

tay trong của chúng ta,” Harry nói. “Cô có nghĩ là Lev và Stine Grette có thể
đã biết nhau sâu hơn quan hệ anh chồng và em dâu không?”

“Ý anh là cô ta tham gia vào việc lên kế hoạch, rồi hắn bắn cô ta để bịt đầu

mối ư?” Beate nhìn vầng mặt trời.

“Ừm, sao không chứ?”
Mặc dù đã hơn bốn giờ chiều, nhưng cái nóng vẫn không dịu đi là mấy.

Họ cởi giày ra để bước qua mấy tảng đá, và khi bước sang phía bên kia,
Harry thấy một cành cây khô, to mà biển đã đánh dạt vào bờ. Anh cắm cái
cành xuống cát rồi lôi ví và hộ chiếu ra khỏi túi áo khoác trước khi treo nó
lên cái cây treo mũ tạm thời.

Lúc này họ đã thấy Trancoso từ xa, và Beate nói rằng họ vừa đi qua một

nguời đàn ông mà cô đã nhìn thấy trong một cuốn băng. Lúc đầu, Harry còn
tưởng cô nói tới một diễn viên có chút tiếng tăm, cho tới lúc cô bảo tên hắn là
Roger Person, và rằng, cùng với nhiều tiền án về ma túy, hắn đã ngồi tù vì
cướp bưu điện ở Gamlebyen và Veitvet. Hắn còn bị tình nghi là cướp bưu
điện ở Ulleval.

Fred đã nốc liền ba ly caipirinha trong một nhà hàng trên bãi biển ở
Trancoso, nhưng vẫn nghĩ rằng thật điên rồ khi cuốc bộ mười ba cây số về
chỉ để - như Roger nói - ‘phơi da cho khỏi mốc’.

“Vấn đề của cậu là cậu không thể ngồi yên vì đã nốc những viên thuốc

mới đó,” Fred rên rỉ với gã bạn đang nhón chân đi tha thẩn ở phía trước, hai
đầu gối khuỳnh khuỳnh.

“Thì sao? Cậu cần phải đốt bớt calo trước khi trở về với những bữa tiệc

búp phê ở ngoài Biển Bắc đó chứ. Nói cho tớ biết Muhammed bảo gì trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.