KẺ BÁO THÙ - Trang 331

nguy cơ sắp mất. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Vì vậy, nghĩ quá nhiều sẽ
chẳng ích gì.

Tin nhắn được ghi âm mà Vigdis Albu đã bật cho anh nghe qua điện thoại

kéo dài năm giây và chỉ có một mẩu thông tin đáng giá. Thế là đủ. Chẳng có
gì trong mười từ ngắn ngủi mà Arne Albu nói trước khi cúp máy: ‘Anh đưa
Gregor đi cùng. Anh báo để em biết.’

Không phải là tiếng sủa điên cuồng của Gregor trong hậu cảnh.
Đó là những tiếng kêu lạnh lẽo. Lũ mòng biển.
Khi tấm biển chỉ đường báo rẽ vào Larkollen hiện ra thì trời đã tối.
Bên ngoài căn nhà gỗ là một chiếc xe Jeep Cherokee, nhưng Harry đi tiếp

lên chỗ quay đầu xe. Không thấy chiếc BMW màu xanh ở đó. Anh bèn đỗ
ngay phía dưới ngôi nhà. Lẻn vào lúc này cũng chẳng gì; anh đã nghe thấy
tiếng chó sủa lúc hạ kính cửa xe trên đường vào.

Harry biết rằng lẽ ra anh nên mang theo súng. Không phải là có lý do nào

để lường trước là Arne Albu có vũ khí; anh ta không thể biết được có kẻ nóng
lòng muốn tính mạng anh ta - hay nói chính xác hơn là muốn cái chết của anh
ta. Nhưng họ không còn là những diễn viên duy nhất trong tấn trò này nữa.

Harry bước xuống xe. Lúc này, anh không nhìn thấy hay nghe thấy con

mòng biển nào - có lẽ chúng chỉ kêu vào ban ngày, anh nghĩ.

Gregor bị xích vào lan can cạnh những bậc thềm ở cửa trước. Răng nó lóe

lên dưới ánh trăng khiến cái gáy vẫn còn nhức nhối của Harry ớn lạnh, nhưng
anh vẫn buộc lòng phải đến gần con chó đang tru đó bằng những sải bước
chậm rãi.

“Mày nhớ tao chứ?” Harry thì thào khi anh tới gần đến mức có thể chạm

được vào hơi thở màu xám của con chó. Sợi xích bị kéo căng rung rung phía
sau Gregor. Harry ngồi xuống và, ngạc nhiên thay, tiếng sủa giảm dần. Cái
âm thanh khàn khàn cho thấy nó đã sủa được một lúc lâu rồi. Gregor đẩy hai
chân trước lên, cúi thấp đầu xuống và dừng hẳn lại. Harry nắm vào tay nắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.